Ngược lại Thầy Đào cũng không hề tức giận mà vỗ tay một cái, nói: "Còn có vấn đề gì khác không? Nếu không có vấn đề gì nữa thì chúng ta bắt đầu học, các em mở sách Ngữ văn ra, thầy sẽ đọc bài mới một lần trước."
Sau khi tan lớp, Lâm Tiếu, Vương Hồng Đậu và Diệp Văn Nhân hết sức ăn ý rời khỏi lớp học, đi tới cuối hành lang ít người để đi qua căn cứ bí mật.
"Các cậu thấy giáo viên mới như thế nào?" Diệp Văn Nhân hỏi.
Vương Hồng Đậu bật thốt lên: "Giáo viên mới lại là nam."
Lâm Tiếu nhìn ra ngoài thông qua cửa sổ hành lang, ngoài cửa sổ cây cối xanh um tươi tốt, đã có cảnh tượng của mùa hè: “Ừm, giáo viên mới trông rất trẻ, không giống với hai mươi mốt tuổi, mà giống như mười tám."
Vương Hồng Đậu liên tục gật đầu: "Đúng vậy, trên mặt thầy ấy còn có mụn."
Diệp Văn Nhân nói ra điểm mà cô bé thấy kinh ngạc nhất: "Thầy ấy vậy mà lại nói chúng ta có thể gọi thầy là anh Đào, anh Minh Hạo."
Điều này thật sự quá kỳ lạ, ba cô bé bẻ ngón tay. Từ khi các cô bé bắt đầu đi học mẫu giáo cho đến bây giờ, cho dù là giáo viên lớp họ, giáo viên lớp bên cạnh hay là tất cả giáo viên mà các cô bé quen biết thì các cô bé đều gọi là thầy hoặc cô.
Sao có thể gọi anh được?
Lâm Tiếu vò đầu: "Nếu tớ gọi thầy Đào là anh Đào, vậy thì mẹ tớ chẳng phải sẽ gọi thầy Đào là cháu hay sao?"
Diệp Văn Nhân: "Chắc gọi tách ra cũng được."
Nói tóm lại, ba người đều nhất trí cho rằng thầy Đào là một giáo viên rất đặc biệt.
Vương Hồng Đậu: "Thầy Đào vừa mới tốt nghiệp đại học, lần đầu tiên làm giáo viên, có thể còn chưa biết làm giáo viên là như thế nào."
Diệp Văn Nhân lộ ra vẻ mặt lo lắng: "Thầy Đào làm như vậy sẽ không quản lý được học sinh đâu."
Lâm Tiếu khịt mũi: "Tớ vẫn thích cô giáo Từ hơn."
Vương Hồng Đậu và Diệp Văn Nhân cùng nhau cầm tay Lâm Tiếu: “Chắc chắn rồi, tụi tớ cũng thích cô giáo Từ hơn."
"Tớ thích cô giáo Từ nhất, vĩnh viễn sẽ không thay đổi."
Sau khi tan học về đến nhà, Lâm Tiếu nói cho mẹ biết giáo viên chủ nhiệm mới của mình là giáo viên nam.
Lâm Tiếu: "Giáo viên chủ nhiệm mới lại là giáo viên nam, thật kỳ lạ."
Lữ Tú Anh: "Ừm."
Lâm Tiếu: "Giáo viên nam lại dạy môn Ngữ văn, cũng thật kỳ lạ."
Lữ Tú Anh: "Ừm."
Trong những giáo viên mà Lâm Tiếu từng tiếp xúc, 90% đều là giáo viên nữ, giáo viên dạy Ngữ văn càng là giáo viên nữ trăm phần trăm, đây là lần đầu tiên cô gặp được giáo viên nam dạy Ngữ văn.
"Hơn nữa thầy Đào rất trẻ, thầy ấy còn bảo tụi con gọi thầy ấy là anh Đào."
Thầy Đào mới đến lớp ngày đầu tiên đã gây ra chấn động mạnh trên toàn bộ phương diện, Lâm Tiếu thao thao bất tuyệt kể cho mẹ nghe về chuyện trong lớp.
Trong giọng nói Lữ Tú Anh cũng lộ ra vẻ rất kinh ngạc: "Thật sao? Vậy thì giáo viên mới của các con rất có cá tính."
Lữ Tú Anh nói với Lâm Tiếu: "Sau này giữa thầy Đào và các con có chuyện gì, con cũng kể cho mẹ nghe xem, có được không?"
Lâm Tiếu gật đầu: "Vâng, con sẽ kể cho mẹ."
Lữ Tú Anh cũng không quá lo lắng về chuyện đổi giáo viên chủ nhiệm của Lâm Tiếu. Hiện giờ tính cách của Lâm Tiếu đã trở nên hoạt bát tự tin hơn nhiều. Bất kể học tập giáo viên nào, Lữ Tú Anh cũng không lo lắng Lâm Tiếu sẽ phải chịu thiệt thòi giống như lúc trước khi còn học ở trường tiểu học trực thuộc.
Hơn nữa mỗi ngày sau khi Lâm Tiếu tan học về nhà đều sẽ biến thành cây kèn nhỏ, bô bô kể đủ loại chuyện trong trường học, cho dù Lữ Tú Anh không dặn dò, nhất định Lâm Tiếu cũng sẽ nói cho bà biết những chuyện về giáo viên mới.
Chuyện bà càng quan tâm là cô giáo Từ nói vốn dĩ muốn dạy xong học kỳ này, vào kỳ nghỉ hè cũng sẽ nghỉ thai sản để sinh con, hiện giờ sao lại rời đi sớm hơn một tháng rồi?
Lữ Tú Anh hỏi thăm Vương Nguyệt Nga về chuyện này, Vương Nguyệt Nga nói với bà: "Cô giáo Từ có nguy cơ sinh non. Bác sĩ khuyên cô ấy không nên đi làm, bảo cô ấy nên ở nhà nghỉ ngơi, nằm trên giường tĩnh dưỡng nhiều hơn."
"Làm giáo viên quá cực khổ, đặc biệt là như giáo viên nghiêm túc và có trách nhiệm như cô giáo Từ."
Sau khi Lữ Tú Anh biết chuyện này đã bàn bạc với Lâm Dược Phi: "Mẹ muốn đi thăm cô giáo Từ. Cô giáo Từ vẫn luôn rất tốt với Lâm Tiếu. Lúc trước khi mẹ đổi công việc, sau khi Lâm Tiếu tan học đều ở lại trong văn phòng của cô giáo Từ, cô giáo Từ đã trông coi con bé làm bài tập."
Cô giáo Từ không phải loại giáo viên thích nhận quà tặng. Lúc cô ấy còn dạy Lâm Tiếu, Lữ Tú Anh không tiện tặng quà cho cô ấy.
Hiện giờ cô giáo Từ đã không còn dạy Lâm Tiếu nữa, nếu tặng quà cho cô ấy thì cũng không có ảnh hưởng gì xấu, Lữ Tú Anh muốn biểu đạt chút tâm ý của bản thân mình.