Chu Tuệ Mẫn: "Tốt nghiệp tiểu học sớm hơn hai năm, trung học cũng có thể sớm hơn hai năm, sau khi tốt nghiệp trung học liền trưởng thành rồi."
Lâm Tiếu suy nghĩ một hồi, nếu như phải nhảy lớp trong khi cô cũng không có ý định mau chóng trưởng thành thì lớn lên chậm một chút cũng được.
"Tại sao cậu lại gấp gáp muốn trưởng thành như vậy?" Lâm Tiếu hỏi.
Chu Tuệ Mẫn: "Sau khi lớn lên có thể làm được rất nhiều chuyện."
Chu Tuệ Mẫn suy nghĩ một chút: "Sau khi trưởng thành sẽ được tham gia IO."
Trong kỳ nghỉ hè này, ngày nào Lâm Tiếu cũng nghe tin tức về IO.
Tất cả các phương tiện truyền thông trên báo chí và truyền hình đang đưa tin về IO - cuộc thi Olympic Toán học quốc tế lần thứ 31.
Năm nay IO được tổ chức ở Bắc Kinh, đây là lần đầu tiên ở Trung Quốc trở thành đội chủ nhà.
Mặc dù các bạn học trong lớp Olympic Toán học đều là học sinh tiểu học nhưng mọi người đều rất quan tâm đến chuyện này. Những ngày qua, chủ đề được mọi người nhắc đến nhiều nhất chính là IO.
"Chờ tớ học xong trung học phổ thông, tớ cũng sẽ đến Bắc Kinh tham gia IO."
"IO không phải là năm nào cũng được tổ chức ở Bắc Kinh, đợi đến năm chúng ta tham gia IO nhất định phải ra nước ngoài rồi."
"Vậy thì tớ sẽ ra nước ngoài tham gia IO."
"Này, cậu có biết chỉ có sáu người được chọn mới được tham gia IO không, chúng ta làm gì mà có cửa?"
Bạn học vừa nói muốn tham gia IO nghe vậy liền hoảng sợ, cậu vừa mới biết thì ra tuyển thủ của đội Trung Quốc chỉ có sáu người, cả nước cử ra sáu người trong khi cậu còn chưa từng giành được vị trí đầu tiên ở trong lớp Olympic Toán học.
Cậu nhóc nhất thời cảm thấy không còn hy vọng nhưng cậu vẫn cắn răng nói: "Cả nước chọn ra sáu người thì làm sao? Sáu người thì tớ vẫn có cơ hội."
"Từ lớp ba tớ đã bắt đầu học Olympic, còn nhiều năm nữa mới vào trường trung học phổ thông, chỉ cần sau này tớ cố gắng học tập nhất định có thể tham gia IO."
Thầy Triệu ôm bài thi đi tới, nghe học sinh mình nói vậy liền cười haha: "Được lắm, các tuyển thủ IO tương lai, trước hết hãy làm bài này đi."
Bởi vì diễn ra IO nên số tiền mà thành phố cung cấp cho các lớp Olympic Toán học cũng tăng lên đáng kể. Trong kỳ nghỉ hè này, học sinh trong lớp Olympic Toán học cũng không cần phải ngồi chép lại đề, mỗi bài đều được thầy Triệu in thành bài thi.
Học sinh ở hàng đầu nhanh chóng chuyền bài kiểm tra ra phía sau.
Trong phòng học, các bạn học hỏi: "Thầy Triệu, thầy đã từng tham gia IO chưa ạ?"
Thầy Triệu nhìn cậu nhóc như thể đang nhìn một tên ngốc: "Em có biết nước ta bắt đầu tham gia IO từ năm nào không?"
Học sinh lắc đầu: "Dạ không ạ."
Chu Tuệ Mẫn trả lời: "Em biết, từ năm 85 ạ."
Thầy Triệu vỗ xuống bàn một cái: " Đúng vậy, là năm năm trước. Em dùng não suy nghĩ chút đi, năm năm trước là thầy được bao nhiêu tuổi!"
Mọi người trong phòng học đều cười haha.
Trong tiếng cười của mọi người trong lớp, Chu Tuệ Mẫn khẽ nói: "Thế hệ của thầy Triệu không có cơ hội, thế hệ của chúng em sẽ có cơ hội."
"Lâm Tiếu, cậu có muốn tham gia IO không?" Chu Tuệ Mẫn hỏi.
Lâm Tiếu: "Muốn chứ." Tham gia IO sẽ được tới một thành phố rất xa, thậm chí là thành phố ở nước ngoài, Lâm Tiếu chưa từng đi tới một nơi xa như vậy.
Chu Tuệ Mẫn khẽ cười: "Tớ cũng muốn."
"Cũng may tớ học trên cậu hai lớp, nếu như cả hai chúng ta có thể được cử đi tham gia IO thì chúng ta cũng không phải thi cùng năm với nhau." Chu Tuệ Mẫn nói.
Lâm Tiếu nhìn về phía Chu Tuệ Mẫn: "Cậu không muốn thi chung năm với tớ."
Chu Tuệ Mẫn lắc đầu: "Không muốn."
"Lâm Tiếu, chắc chắn có rất nhiều người không muốn thi đấu cùng năm với cậu."
Nếu như họ biết cậu, nếu như họ hiểu rõ cậu, nếu như họ đã từng ngồi làm bài tập ở trong phòng học chung với cậu.