Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 487 - Chương 487.

Chương 487. - Chương 487. -

Lâm Tiếu trả lời: "Sẽ được đăng trên báo dạy Toán tiểu học, vẫn chưa biết lúc nào mới được xem. Thầy Đào vừa nhận được cuộc gọi, mấy ngày nữa mới nhận được thư tuyển dụng mà báo gửi tới."

Lữ Tú Anh nhận lấy điện thoại, nói: "Mẹ đoán trên thư tuyển dụng nhất định sẽ viết rõ, bài luận văn sẽ được đăng trong tháng nào, tới lúc đó chúng ta sẽ mua hai quyển."

Lâm Dược Phi: "Phải, chắc chắn phía bên trên sẽ viết rõ, đến lúc đó báo được in ra, con sẽ đi mua."

Lâm Dược Phi đã nghĩ kỹ, anh muốn mua vài chục quyển, không chỉ để giữ lại làm kỷ niệm, còn muốn phát cho mọi người xung quanh.

Anh sẽ gửi cho mỗi người trong công ty một quyển, để cho tất cả mọi người đọc được bài luận ngắn do em gái anh viết được đăng lên báo.

Lâm Dược Phi hỏi: "Sao nhà xuất bản này gọi điện thoại thông báo, nhưng lại không nói là đăng ở kỳ nào, còn phải chờ gửi thư tuyển dụng qua đường bưu điện mới viết rõ?"

Lữ Tú Anh giải thích: "Gọi điện thông báo không phải là quy trình cần thiết. Theo lý thuyết, họ sẽ không gọi điện thông báo. Lần này là người của tòa soạn đọc được bài luận văn của Tiếu Tiếu, nghi ngờ không phải là do một học sinh lớp 4 tự viết ra, lo là nhờ phụ huynh hoặc giáo viên viết giùm, cho nên gọi điện thoại tới xác nhận lại, sau đó tiện thể nói rằng bài luận văn của Tiếu Tiếu đã được chấp nhận."

Lâm Dược Phi nghe Lữ Tú Anh nói xong thì càng mở cờ trong bụng: "Không tin là Tiếu Tiếu tự viết?" Điều này chứng tỏ bài luận mà em gái viết rất tốt.

Em gái của anh quả nhiên là thiên tài.

Có thể viết ra thứ mà tòa soạn báo cũng không tin là do một đứa trẻ lớp 4 viết ra.

Lâm Dược Phi đắc ý nói: "Lúc Tiếu Tiếu nghĩ ra được phương pháp tính toán nhanh này còn chưa lên lớp bốn, là lúc học lớp ba."

"Cũng là khi đó chúng ta không biết, vốn dĩ không nghĩ tới chuyện này. Nếu không năm Tiếu Tiếu học lớp ba đã có thể gửi bản thảo."

Bài luận của học sinh lớp ba được đăng trên báo cho học sinh tiểu học.

Lữ Tú Anh nghe Lâm Dược Phi nói xong, cảm giác cái đuôi của anh cũng sắp vểnh lên trời, bèn dội gáo nước lạnh cho anh, nói: "Được rồi, lúc Tiếu Tiếu học lớp ba nghĩ ra được, nhưng chưa chắc có thể viết ra được."

"Năm con bé học lớp ba, lúc làm văn còn thường xuyên có chữ không biết viết ghép vần nữa, thì làm sao viết bài luận ngắn được."

Lâm Dược Phi nói: "Đó cũng không phải là vấn đề gì, học sinh tiểu học có vài chữ không biết viết cũng là chuyện rất bình thường, không biết viết thì tra từ điển là được. Năm Tiếu Tiếu học lớp hai thì đã biết cách tra từ điển, đúng không Tiếu Tiếu?"

"Được rồi, con ở bên ngoài bận rộn, về nhà lại nói." Lữ Tú Anh cảm giác không thể nói thêm gì nữa, Lâm Dược Phi giống như muốn bay lên trời.

Lại qua thêm một tuần, Lâm Tiếu được gọi đến văn phòng thầy Đào. Thầy Đào đưa thư tuyển dụng cho Lâm Tiếu.

Lâm Tiếu kẹp ở trong sách cầm về nhà. Sau khi Lâm Dược Phi nhận lấy đã xem thời gian ở bên trên: “Sẽ đăng vào tháng 2 năm 1991, vậy cũng sắp rồi."

Hiện giờ đã là cuối tháng mười hai, qua hơn một tháng nữa là có thể nhìn thấy bài luận văn được đăng trên báo của Lâm Tiếu.

Lâm Dược Phi đung đưa hai chân, nói: "Tờ báo này chắc chắn là thấy Tiếu Tiếu viết tốt, nên đăng bài của Tiếu Tiếu lên trước."

"Số tháng một chắc đã được in ra, không kịp đăng lên cho nên lập tức đăng vào số tháng hai."

"Đều đến lúc này, những gì được đăng vào số tháng hai theo lý thuyết đều đã được quyết định rồi, mẹ nói có đúng hay không? Chắc chắn là họ thấy Tiếu Tiếu viết hay. Để con xem thử nhà xuất bản này ở thành phố nào, có thể tìm người hỏi thăm một chút hay không?"

Lữ Tú Anh trừng mắt nhìn Lâm Dược Phi: "Đừng có gấp rút."

"Đăng vào tháng hai không phải rất bình thường hay sao?"

Lâm Dược Phi để hai chân xuống: "Để con đi hỏi thử, xem có thể mua quyển tạp chí kia ở đâu?"

Lữ Tú Anh nói: "Có thể mua được ở bưu điện đó."

Lâm Dược Phi: "Con sợ bưu điện không có nhiều như vậy đâu."

Lữ Tú Anh lập tức lộ ra vẻ cảnh giác: "Con muốn mua bao nhiêu?"

Lâm Dược Phi đáp: "Dù thế nào cũng phải mua một trăm quyển."

"Cái gì?" Lữ Tú Anh cao giọng.

Lâm Dược Phi: "Năm mươi quyển, ba mươi quyển, dù thế nào cũng phải mua ít nhất ba mươi quyển, con sẽ cầm mấy quyển đến đơn vị phát cho từng người."

Lữ Tú Anh nhìn Lâm Dược Phi một hồi, cũng không nói thêm gì nữa.

Năm nay Tết âm lịch là vào giữa tháng hai, cuối tháng một, Lâm Tiếu bắt đầu thi cuối kỳ.

Thi xong môn Toán, sau khi nộp bài chưa đến năm phút, Lâm Tiếu nghĩ một hồi liền kêu thầm không xong rồi.

Cô không thi được một trăm điểm.

Bình Luận (0)
Comment