Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 496 - Chương 496.

Chương 496. - Chương 496. -

"Tạch tạch tạch."

Lâm Dược Phi nhìn Lâm Tiếu đang chạy ra ngoài bỗng phanh gấp dừng lại, đứng ngơ ngẩn tại chỗ, vẻ mặt mờ mịt nhìn mình.

Lâm Dược Phi thấy dáng vẻ ngốc nghếch của em gái thì bấm còi vài cái: "Đứng ngẩn ra thế làm gì?"

"Anh trai, hôm nay không nhân dịp gì, sao anh lại phải mượn xe?" Lâm Tiếu thầm nhận ra chỗ nào đó không đúng. Từ trước đến giờ xe của anh trai đi đều đã cũ, chiếc xe hôm nay mới vô cùng, có thể lấy màu đen bóng của thân xe làm bằng chứng.

Anh trai ngồi trên xe, cười để lộ tám cái răng như tên ngốc to xác.

"Anh trai, anh cười gì thế?" Càng ngày Lâm Tiếu càng thấy không đúng.

"Chiếc xe này thế nào? Đẹp không?" Lâm Dược Phi mở cửa xe đi xuống: "Sau này chúng ta có cả xe đấy."

Lâm Thiếu ngây người, nhanh chân chạy về nhà: "Mẹ, mẹ ơi, anh nói anh ý mua xe."

Lữ Tú Anh không tin được vào tai mình: "Con nói gì cơ?"

Lâm Tiếu kéo tay mẹ ra ngoài, Lữ Tú Anh không kịp thay dép lê, lết vài bước chân vụt qua Lâm Tiếu.

"Lâm Dược Phi, con nói đùa đúng không? Xe này ở đâu ra?"

Lữ Tú Anh nhìn chiếc ô tô nhỏ màu đen mới tinh trước cửa nhà. Không nghĩ đó lại là một chiếc Santana có giá lên đến hai trăm ngàn đồng.

Lữ Tú Anh biết năm nay Lâm Dược Phi nhận một dự án lớn, kiếm được nhiều tiền hơn năm ngoái. Nhưng để mua được Santana thì bà không nghĩ ra trường hợp nào khả thi.

Lâm Dược Phi nhìn vẻ mặt kinh hãi quá độ của mẹ mình, vội vàng nói: "Mẹ, mẹ đừng lo. Xe này là con mua, nhưng chỉ đứng tên công ty mua thôi."

Lâm Dược Phi vốn định tạo bất ngờ cho mẹ và em gái, nhưng từ bất ngờ biến thành kinh hãi thì không được tốt cho lắm.

Lâm Dược Phi giải thích: "Dùng tên công ty mua có thể được khấu trừ thuế và khấu hao hàng năm. Hơn nữa, mua xe là do nhu cầu thiết yếu của con."

Đầu óc Lữ Tú Anh kinh qua cơn khiếp sợ đã không còn suy nghĩ được gì, bà lặp lại mấy chữ cuối của Lâm Dược Phi: "Nhu cầu thiết yếu."

Lâm Dược Phi tiếp tục giải thích: "Hay là do con thật sự rất cần, ý là nó không thể thiếu cho việc buôn bán kinh doanh."

Người làm dự án thì phải chạy tới lui bên ngoài cả ngày để bàn chuyện làm ăn, nếu không có xe riêng thì thật sự rất bất tiện. Với công ty nhỏ như vậy của anh, xe không chỉ là xe mà còn là danh thiếp, chứng minh thực lực tài chính của công ty.

Lâm Dược Phi đã có quyết định mua xe từ lâu. Mua một chiếc xe không chỉ có thể lái đi bàn chuyện làm ăn mà còn mang lại sự tiện lợi cho gia đình anh. Thời điểm bây giờ, mua được xe cũng không phải chuyện dễ dàng gì, có tiền cũng phải chờ. Chiếc xe Santana này của Lâm Dược Phi dựa vào quan hệ mà vẫn phải đợi mấy tháng, may mắn là anh lấy được xe trước Tết. Vốn dĩ, anh nghĩ rằng phải chờ đến sau Tết mới lấy được.

Lữ Tú Anh nghe Lâm Dược Phi nói việc kinh doanh phải có một chiếc xe như vậy thì dần dần tỉnh táo lại.

Lữ Tú Anh nhớ lại tần suất mượn xe của Lâm Dược Phi trong nửa năm về trước quả thật càng ngày càng nhiều. Ra ngoài bàn chuyện làm ăn, lái xe đưa đón lãnh đạo, về quê thăm ông bà. Mỗi lần mượn xe đều phải gọi một đống cuộc điện thoại, chật vật lắm mới mượn được một chiếc.

Bây giờ người mua được xe thuộc vào thiểu số. Nếu mua xe thường phải chắc chắn có tác dụng mới mua, không nhà ai mua rồi để thừa thãi cả. Mỗi lần mượn xe là một lần mang ơn lớn, sau khi về phải mời khách ăn cơm một bữa để cảm ơn đàng hoàng.

Nếu việc kinh doanh cần thiết phải có, vậy thì không việc gì.

"Con mua xe rồi trong túi còn đồng nào không?" Lữ Tú Anh hỏi: "Chỗ mẹ còn tiền, mẹ lấy đưa cho con. Dù gì năm sau mới đến hạn."

Tiền lương của Lữ Tú Anh và tiền đồ dùng trong nhà của Lâm Dược Phi hay góp vào, cộng tổng cũng còn khá nhiều. Nhưng nếu rút ra trước thì bà cũng hơi đau đầu với tiền lãi.

Lữ Tú Anh giữ cuốn sổ thời hạn một năm và cả sổ thời hạn năm. Lãi suất của một năm là chín, lãi suất của năm là mười hai. Nếu lấy tiền lãi ra trước thì chỉ có thể được tính theo thời gian hiện tại và sẽ mất rất nhiều tiền.

Lâm Dược Phi: "Dạ không cần. Việc mua xe dùng tiền trong tài khoản của công ty, túi con còn tiền."

Tiền của Lâm Dược Phi đều ở công ty. Vì Lữ Tú Anh gửi tiền định kỳ nên anh mới biết được lãi suất gửi ngân hàng bây giờ lại cao như vậy.

Trước khi anh được trọng sinh, lãi suất gửi ngân hàng một năm đã giảm xuống dưới 2, 2 và 9. Khoảng cách chênh lệch này là quá lớn.

Lâm Dược Phi mới vừa biết thêm được hiện giờ lãi suất gửi ngân hàng cao như vậy cũng hoảng sợ, trong nháy mắt anh cũng sinh ra ý định gửi tiền ngân hàng trong đầu, nhưng sau đó ý định gửi tiền đã lập tức biến thành ý định cho vay.

Bình Luận (0)
Comment