Cuộc thi Toán học Hoa La Canh Cup rốt cuộc là cuộc thi như thế nào, Lữ Tú Anh đợi Lâm Tiếu ở trước cửa phòng giảng dạy sẵn tiện tán gẫu với những phụ huynh ở bên cạnh.
Không chỉ có phụ huynh nói chuyện phiếm với Lữ Tú Anh mới tỏ vẻ đầy kinh ngạc nhìn bà mà mấy phụ huynh khác ở xung quanh cũng lần lượt quay đầu lại với vẻ mặt đầy bất ngờ.
"Chị không biết cuộc thi Hoa Cup là gì?"
"Đã để cho con mình đăng ký vào tháng mười hai năm ngoái mà bây giờ chị mới hỏi thăm cuộc thi Hoa Cup là gì sao?"
"Vừa nhìn chị là biết bình thường không có quan tâm đến việc học của con mình, đều để cho cha nó lo hết đây mà."
Dưới ánh mắt của các bậc phụ huynh khác, Lữ Tú Anh không khỏi đỏ mặt. Bà không dám nói rằng nhà mình bình thường không có ai quan tâm đến chuyện học hành của Lâm Tiếu, đều là do Lâm Tiếu tự học.
Việc duy nhất mà bà đã làm đó chính là để Lâm Dược Phi lợi dụng lòng hiếu kỳ của Lâm Tiếu, để cho cô tự học trước kiến thức lớp sáu và thậm chí là trung học cơ sở. Nhưng việc này cũng không tốn quá nhiều tiền, Lâm Dược Phi chẳng qua chỉ là mua sách giáo khoa về rồi khóa vào trong tủ, không cho Lâm Tiếu tự ý đọc mà thôi.
Tuy nhiên, từ phản ứng của các bậc cha mẹ khác, bà có thể biết rằng việc học Olympic của con họ đều có sự đồng hành của cha mẹ, hầu hết mọi người ở đây trông rất lo lắng. Lữ Tú Anh biết lúc này mình không thể nói ra chuyện này vì vậy bà liền ứng biến cho qua.
Một lát sau, có phụ huynh nhiệt tình giải thích với bà cuộc thi Toán học Hoa La Canh Cup là gì: "Trong số những cuộc thi Olympic của học sinh tiểu học thì cuộc thi này là cuộc thi lớn nhất và chính quy nhất."
"Chỉ cần có giải của cuộc thi quốc gia này thì dù có ở bất kỳ nơi đâu, chỉ với giấy khen của cuộc thi Hoa Cup ở trong tay, chị có thể tự do chọn bất kỳ trường trung học cơ sở trọng điểm mà chị muốn."
"Cuộc thi Hoa Cup được tổ chức hai năm một lần, năm nay là năm thứ ba, dù chỉ là năm thứ ba nhưng sức ảnh hưởng của cuộc thi này cực kỳ lớn."
Phụ huynh xòe ngón tay ra đếm cho Lữ Tú Anh xem: "Lần đầu tiên là vào năm 86, lần thứ hai là vào năm 88, lần thứ ba chính là năm nay được chia thành nhóm học sinh tiểu học và nhóm học sinh trung học cơ sở."
"Cuộc thi trải qua bốn vòng bao gồm vòng loại, vòng bán kết, vòng chung kết và cuối cùng là thi vấn đáp."
"Vòng loại và vòng bán kết do tỉnh tổ chức, bình thường cũng chỉ cần tổ chức thi hai lần là xong, thi xong vòng bán kết sẽ có thể lấy được bằng khen của tỉnh."
"Trận chung kết là để đội đại diện của mỗi tỉnh đi chinh chiến, một tỉnh chỉ được cử đi khoảng năm sáu học sinh. Tôi nhớ lần đầu tiên được tổ chức ở Bắc Kinh, lần thứ hai hình như là ở Thâm Quyến, không biết năm nay sẽ là ở đâu."
Về vòng chung kết, phụ huynh kia cũng chỉ nói đúng một câu rồi thôi vì trận chung kết không có liên quan tới đứa trẻ nhà mình lẫn hầu hết các học sinh học Olympic Toán học của phòng giảng dạy.
Phụ huynh nói chi tiết về vòng loại: "Mỗi đợt có hơn hai triệu học sinh đăng ký tham gia."
"Đề thi của vòng loại sẽ được phát trên tivi, những học sinh đăng ký tham gia cuộc thi sẽ ở trong phòng thi trả lời câu hỏi còn những ai không đăng ký tham gia cũng có thể ngồi trước tivi suy nghĩ câu trả lời."
Tuy nhiên các bậc phụ huynh cảm thấy ngồi xem tivi rồi trả lời các câu hỏi cũng không có ích lợi gì, dù có làm đúng thì cũng chẳng được tặng giấy khen.
"Đó chính là chiêu trò quảng cáo để thể hiện mình là một cuộc thi tầm cỡ quốc gia. Cuộc thi Hoa Cup quả thật rất hot và được mọi người ở khắp mọi nơi biết đến."
Mức độ tuyên truyền cũng rất mạnh mẽ, đề thi của vòng loại được phát sóng trên Đài Truyền hình Trung ương nên có rất nhiều phụ huynh không học Olympic biết đến cuộc thi này vì vậy những phụ huynh ở trước cửa phòng giảng dạy vô cùng khó hiểu tại sao Lữ Tú Anh lại không biết.
"Vòng chung kết lẫn vòng thi vấn đáp và lễ trao giải được dựng thành báo cáo đặc biệt được chiếu đi chiếu lại nhiều lần trên tivi, Đài Truyền hình Trung ương, kênh thiếu nhi, đặc biệt là còn được chiếu vào giờ vàng."
"Chị chưa từng xem một lần nào luôn hả?" Phụ huynh khó hiểu hỏi.
Lữ Tú Anh lắc đầu: "Chưa xem bao giờ."