Bước ra khỏi trường thi, Lâm Tiếu nhìn thấy Chu Tuệ Mẫn đang chờ cô ở ngoài cửa.
Chu Tuệ Mẫn nhìn thấy Lâm Tiếu đi ra, thở phào nhẹ nhõm: "Tớ còn tưởng cậu đi rồi chứ."
Chu Tuệ Mẫn vừa nộp bài thi liền chạy ra khỏi trường thi của mình, vẫn luôn đứng ở cửa trường thi của Lâm Tiếu để đợi cô, thế mà các bạn học trong trường thi của Lâm Tiếu, Chu Tuệ Mẫn chỉ không nhìn thấy mỗi bóng dáng của Lâm Tiếu. Lúc nãy đã gần nửa ngày không có học sinh bước ra rồi, Chu Tuệ Mẫn đã chuẩn bị rời đi.
Lâm Tiếu: "Tớ quên mình có viết tên hay không nên đã kêu giám thị coi thi lật tìm bài thi giúp tớ một chút."
Sau khi Chu Tuệ Mẫn nghe xong liền vỗ ngực: "May mà cậu viết rồi."
"Lâm Tiếu, cậu chắc chắn đã nhớ hết đáp án rồi đúng không, chúng ta đối chiếu đáp án đi." Chu Tuệ Mẫn kéo cánh tay Lâm Tiếu.
Lâm Tiếu nghe thấy lời của Chu Tuệ Mẫn liền lập tức rút cánh tay ra: "Tớ không nhớ, tớ không đối chiếu đáp án đâu."
Chu Tuệ Mẫn không tin: "Chắc chắn cậu đã nhớ rồi."
Chu Tuệ Mẫn là phái kiên định bước ra khỏi trường thi sẽ đối chiếu đáp án, Lâm Tiếu là phái kiên định chưa bao giờ đối chiếu đáp án.
"Cậu đi tìm người khác đối chiếu đáp án đi, người trong lớp Olympic Toán học của chúng ta đến trung học số một thi nhiều như vậy, tớ bắt một người giúp cậu." Lâm Tiếu nhìn chung quanh, chuẩn bị bắt người rồi.
Chu Tuệ Mẫn: "Người khác không nhớ rõ bằng cậu, xác suất đúng của người khác không cao bằng cậu."
"Câu đầu tiên là..."
Lâm Tiếu lấy hai tay bịt lỗ tai lại, đeo balo chạy ra ngoài cổng trường: "Tớ không nghe, tớ không nghe."
Lâm Tiếu chạy ở phía trước, Chu Tuệ Mẫn đuổi theo phía sau, hai người chạy một mạch ra khỏi cổng trường trung học số một, nhìn thấy mẹ và anh trai của Lâm Tiếu còn có mẹ của Chu Tuệ Mẫn đang đứng chung một chỗ chờ bọn họ kìa.
"Chạy cái gì đó?"
"Sao lại chạy đến thở hồng hộc thế này?"
Phụ huynh hai người cùng hỏi.
Lâm Tiếu: "Đại ma đầu Chu Tuệ Mẫn muốn bắt con đối chiếu đáp án."
Mẹ Chu Tuệ Mẫn nhíu mày: "Tiểu Mẫn, sao con lại..."
Lâm Tiếu liền vội vàng nói: "Dì à, hai bọn cháu đùa giỡn với nhau thôi." Người lớn đừng nghiêm túc như vậy mà.
Lâm Tiếu, Chu Tuệ Mẫn và người lớn hai bên nói tạm biệt với nhau, Lâm Tiếu theo sau anh trai đi tới bên cạnh ô tô, ngồi trên tay lái phụ lập tức chia sẻ trải nghiệm giật gân mà hôm nay mình trải qua.
"Sau khi con nộp bài thi xong, làm thế nào cũng không nhớ ra mình đã viết tên hay chưa."
Tim của Lữ Tú Anh và Lâm Dược Phi ngay lập tức như bị đẩy lên.
"May mà giám thị coi thi chưa đem bài thi đi, con đi tìm giám thị coi thi, cô ấy giúp con tìm bài thi một lần, lật đến bài thi của con rồi, hóa ra con có viết tên."
Nghe Lâm Tiếu nói như vậy, tim của Lữ Tú Anh mới rơi trở lại trong bụng, bà giơ tay vỗ lên cánh tay Lâm Tiếu một cái: "Con bé này, nói chuyện sao lại thở hổn hển như vậy. Dọa chết mẹ rồi."
Lâm Tiếu cười haha, cô là cố ý đó, chỉ có như vậy mẹ và anh trai mới có thể hiểu được rằng giật gân bao nhiêu chứ.
"Giám thị coi thi lật tìm bài thi giúp con, cô ấy là một người tốt." Lâm Tiếu chúc giám thị coi thi khỏe mạnh, xinh đẹp ở trong lòng.
"Thi thế nào rồi?" Lâm Dược Phi nhìn dáng vẻ hào hứng của Lâm Tiếu, cảm thấy cô không thể không thi tốt được.
Lâm Tiếu: "Đề thi em đều biết làm, em còn kiểm tra lại ba lần." Chỉ là quên kiểm tra tên mình rồi, Lâm Tiếu ghi nhớ thật kỹ trong lòng, sau này lúc kiểm tra nhất định sẽ kiểm tra tên trước.
Có một hai câu sai không quan trọng, quên viết tên thì xong đời đó.
Lữ Tú Anh mỉm cười: "Xem ra không uổng công ăn trứng cút và xúc xích dăm bông rồi."
Lâm Dược Phi nghe Lâm Tiếu nói như vậy, lập tức yên tâm: "Vào vòng thi đợt hai chắc chắn không thành vấn đề." Vòng sơ khảo điểm cao hay thấp không quan trọng, có thể vào vòng hai là được.
"Em muốn ăn gì bây giờ đi mua cho em. Hay là muốn ăn ở bên ngoài?" Lâm Dược Phi hỏi.
Bụng của Lâm Tiếu đúng lúc kêu lên ùng ục: "Em muốn ăn mì lạnh, bánh bao nhân thịt, còn có đùi gà rán."
Lâm Tiếu bô bô nói một đống đồ ăn, không có món nào mắc, Lâm Dược Phi mỉm cười: "Được, trên đường về nhà sẽ mua cho em. Mua cho em một con gà rán luôn."
Lâm Tiếu lập tức nói: "Không cần cả một con gà rán, chỉ cần đùi gà rán."
Phần ngực nhô ra bên trong con gà rán khô cằn ăn không ngon, đùi gà rán mỗi một miếng đều ngon miệng.
Lâm Dược Phi: "Vầy thì mua thêm mấy cái đùi gà rán."