Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 533 - Chương 533.

Chương 533. - Chương 533. -

Lâm Tiếu có sự theo đuổi của bản thân đối với thức ăn ngon, cửa hàng bán bánh bao nhân thịt ở gần chợ không chỉ có một cái, Lâm Tiếu nhìn thấy có một cửa hàng bánh nướng vừa ra lò, lập tức chọn cửa hàng này, thịt kẹp bên trong ba phần thịt mỡ bảy phần thịt nạc: "Chú, cháu muốn miếng có da này."

Sau khi da được cắt nhỏ ra gắp vào trong miệng có cảm giác giòn giòn, còn có hơi dính răng, chỉ thêm một chút, bánh bao nhân thịt sẽ trở nên thơm hơn.

"Chú ơi, rưới cho cháu thêm một chút canh đi ạ." Rưới một ít canh trong thịt kẹp của bánh nướng sẽ có mùi vị hơn, ăn vào không thấy khô cứng.

“Con nít rất biết ăn đó." Ông chủ bán bánh bao nhân thịt cười nói, nhìn thấy Lâm Tiếu đáng yêu như thế, gắp thịt cho cô cũng nhiều hơn một chút.

Lâm Tiếu xách ba cái bánh bao kẹp thịt đầy ụ bước ra, Lữ Tú Anh nói: "Cứ đứng ở cửa ăn nhân lúc còn nóng đi."

Ba người đứng ở trước cửa tiệm, nhân lúc còn nóng ăn hết bánh bao nhân thịt rồi. Lâm Dược Phi cao lớn chân dài, Lâm Tiếu xinh đẹp đáng yêu đã thu hút không ít ánh nhìn của người qua đường, hơn nữa dáng vẻ Lâm Tiếu cắn từng miếng từng miếng bánh bao nhân thịt nhìn vào thực sự quá ngon rồi.

Đúng lúc sắp đến giờ cơm chiều, bụng của mọi người đều có hơi đói. Lâm Tiếu đứng ở cửa ăn một lúc thế này đã kéo theo mấy vị khách quẹo vào mua bánh bao nhân thịt.

Ba người về đến nhà, Tiểu Hoàng lập tức chạy đến. Lâm Tiếu dựa vào sofa, hai chân sau của Tiểu Hoàng để thẳng tắp không ngừng ngửi ngửi.

Lâm Tiếu ở bên ngoài lén ăn bánh bao nhân thịt bây giờ có chút chột dạ: “Mẹ, hôm nay Tiểu Hoàng có đồ ăn ngon không ạ?”

“Tối đi, tối mẹ sẽ nấu chút thịt cho Tiểu Hoàng.” Lữ Tú Anh lắc đầu, Lâm Tiếu từ nhỏ đã không ăn một mình, bây giờ không chỉ muốn chia sẻ với người trong nhà, ngay cả Tiểu Hoàng cũng không bỏ lại lần nào.

Thứ hai đi học, Lâm Tiếu vừa bước vào lớp học, Trần Đông Thanh đã chạy đến hỏi cô: “Hôm qua thi vòng sơ khảo có khó không?”

Lâm Tiếu tò mò nói: “Sao cậu biết hôm qua tớ đi thi vòng sơ khảo rồi?”

Đương nhiên Trần Đông Thanh biết học sinh lớp năm của lớp Olympic Toán học toàn bộ đều đi thi cuộc thi Hoa Cup rồi, chỉ còn lại lớp bốn bọn họ học ở phòng nghiên cứu và giảng dạy, bọn họ phải đợi đến khóa sau mới được báo danh.

Trần Đông Thanh cũng rất muốn đi tham gia cuộc thi Hoa Cup, rõ ràng cậu bé và Lâm Tiếu là bạn học cùng lớp, Lâm Tiếu có thể đi, cậu bé lại không thể đi. Trần Đông Thanh quá ngưỡng mộ Lâm Tiếu rồi.

Lâm Tiếu trả lời nói: “Không khó, còn dễ hơn đề ngày thường làm ở lớp Olympic toán học, chỉ khó hơn so với đề toán trong trường một chút.”

Trần Đông Thanh nghe Lâm Tiếu nói như vậy thì càng muốn tham gia cuộc thi Hoa Cup rồi.

Lâm Tiếu an ủi cậu bé: “Lần sau cậu có thể đi rồi.”

“Thành tích thi vòng loại khi nào mới có vậy?” Trần Đông Thanh hỏi.

Lâm Tiếu lắc đầu, cô cũng không biết, nhưng một tháng sau, tuần thứ hai của tháng tư đã đến lúc thi vòng hai rồi: “Tháng này chắc chắn sẽ có thành tích.”

Trần Đông Thanh nom còn lo lắng hơn Lâm Tiếu, tính toán thời gian từ góc độ tổ chức cuộc thi: “Sắp xếp trường thi các thứ cho vòng hai đều cần thời gian, một tuần cảm giác không đủ lắm.”

“Để nửa tháng sắp xếp cho thi vòng hai, vậy nửa tháng sau sẽ có danh sách thi vòng hai rồi.”

Trần Đông Thanh đoán rất chuẩn. Tiết học Olympic Toán học tiếp theo của Lâm Tiếu, thầy Triệu cầm danh sách tới, đi thẳng vào vấn đề: "Thầy đọc tên học sinh vào vòng thi đợt hai một chút."

Trong nháy mắt, trong phòng học trở nên vô cùng yên tĩnh, đến nỗi kim rơi cũng nghe tiếng.

"Tạ Khởi, Kỷ Văn Thành."

"Chu Tuệ Mẫn."

Lâm Tiếu nghe thấy tên Chu Tuệ Mẫn, lập tức quay đầu nhìn về phía cô bé, nở một nụ cười thật rạng rỡ. Khóa môi Chu Tuệ Mẫn khẽ nhếch lên, mặc dù cô bé vẫn luôn tin mình có thể vào vòng hai, thế nhưng khi nghe thấy tên của mình cả người cũng nhẹ hẳn.

"Lâm Tiếu."

Tiếp đó thầy Triệu đọc lên tên của Lâm Tiếu, Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn nhìn nhau cười.

"Danh sách thi vòng hai đã đọc xong, học sinh vào vòng hai chuẩn bị thật tốt, tuần sau đi tham gia thi đấu." Thầy Triệu nói.

Trong phòng học vang lên một giọng nói không thể tin được: "Thầy Triệu, không đọc đến tên em là không vào vòng hai ạ?"

Trong chốc lát, ánh mắt của các bạn học toàn bộ đều nhìn về phía người vừa lên tiếng - Đinh Quang Huy. Sắc mặt của Đinh Quang Huy trắng bệch, nhìn chằm chằm về phía thầy Triệu.

"Đúng, tên vào vòng hai thầy đọc hết rồi." Thầy Triệu Thầy Triệu nhíu mày, trong danh sách không có tên của Đinh Quang Huy, ông ấy cũng rất bất ngờ: "Thi vòng đầu em thi thế nào, em nghĩ bản thân có vào vòng hai không?"

Đinh Quang Huy lo lắng nói: "Em làm ra hết mà ạ."

Bình Luận (0)
Comment