Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 534 - Chương 534.

Chương 534. - Chương 534. -

Thầy Triệu nói: "Em khoan hãy lo lắng, thầy đi hỏi giúp em." Mặc dù xác suất không lớn, thế nhưng tình huống như tính sai số điểm, đưa nhầm số điểm cũng có thể xảy ra.

Thầy Triệu cũng hiểu rõ trình độ của Đinh Quang Huy, theo lý mà nói trình độ của cậu bé trong lớp Olympic Toán học thông qua vòng thi sơ khảo là điều không thành vấn đề.

Đinh Quang Huy nghe thấy lời của thầy Triệu thì sắc mặt trắng bệch lại dâng lên một tia hy vọng, gật đầu liên tục.

Trong giờ học, Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn cùng đi vệ sinh, Lâm Tiếu nghe Chu Tuệ Mẫn nói: "Thực ra ngoại trừ Đinh Quang Huy, lớp chúng ta còn có hai bạn không vào vòng loại."

Lúc thầy Triệu đọc danh sách, Chu Tuệ Mẫn theo bản năng đếm rồi, kết quả phát hiện danh sách thầy Triệu đọc thiếu mất ba tên của lớp Olympic Toán học. Không ít bạn học trong lớp đều phát hiện rồi, mọi người liền đối chiếu, lập tức biết là thiếu ai.

Lâm Tiếu không chú ý, cô kinh ngạc hỏi: "Ai vậy?"

Ngoại trừ Đinh Quang Huy, Chu Tuệ Mẫn lại nhỏ giọng nói ra hai cái tên.

Lâm Tiếu nghi hoặc nói: "Vậy sao hai người đó lại không tìm thầy Triệu hỏi?"

"Chắc bởi vì bản thân họ cũng cảm thấy mình không qua được vòng sơ khảo."

Cho dù đều cùng học ở trong lớp Olympic Toán học, đều là học sinh khá giỏi được lựa chọn từ tất cả các khu vực nhưng cũng không tránh khỏi có người bị tụt lại phía sau vì đủ loại nguyên nhân.

Chu Tuệ Mẫn đoán không sai, sau khi lớp Olympic Toán học tan học, thấy Triệu gọi hai học sinh vào trong văn phòng, hỏi hai câu đơn giản liền cho bọn họ rời đi rồi.

Người tương tự bị gọi vào văn phòng còn có Lâm Tiếu, sau khi Lâm Tiếu nghe thấy thầy Triệu gọi tên mình, bảo cô tan học đến văn phòng thì đầu óc mơ hồ, rõ ràng cô thông qua vòng sơ khảo rồi mà.

Thầy Triệu bưng cái vại tráng men lên uống một hớp trà đậm, cạch một tiếng bỏ xuống trên bàn văn phòng, cười híp mắt nói cho Lâm Tiếu một tin tốt: "Thành tích thi vòng loại em đạt điểm tối đa."

Mặt Lâm Tiếu lộ vẻ kinh ngạc, cô vốn cho rằng thi vòng loại chỉ công bố có thông qua hay không, không công bố thành tích, còn đang tiếc nuối không thể biết được thành tích của mình nữa kìa.

Không ngờ thầy Triệu gọi cô đến văn phòng, nói cho cô một tin tức tốt thế này.

"Em là người duy nhất đạt điểm tối đa ở khu vực của chúng ta." Trên mặt thầy Triệu cũng mang vẻ tự hào, người duy nhất đạt điểm tối đa ở toàn khu vực là học sinh của ông ấy.

"Wow!" Lâm Tiếu vui mừng trừng lớn hai mắt.

Thầy Triệu tiện tay lấy giấy trên bàn làm việc cuộn thành ống, gõ một cái lên đầu Lâm Tiếu: "Chuẩn bị thi vòng hai cho thật tốt, giành thêm một cái hạng nhất toàn khu vực trở về."

Lâm Tiếu là học sinh thông minh nhất lớp Olympic Toán học, không chỉ là lớp này, thầy Triệu đã dạy rất nhiều học sinh nhưng chưa từng thấy ai thông minh hơn Lâm Tiếu.

Thế nhưng Lâm Tiếu không đủ ổn định.

Dưới tình huống trong việc lấy giải thưởng, lên lớp,... đều dựa vào một lần thi để quyết định, học sinh không đủ ổn định như Lâm Tiếu thế này, không biết sẽ biểu hiện như thế nào vào lúc quan trọng nhất của cuộc thi.

Thầy Triệu nói với Lâm Tiếu: "Thời gian thi vòng hai với em chắc là đủ, sau khi lấy được bài thi không cần vội vã làm bài, chuyện đầu tiên cần làm là cái gì?"

Lâm Tiếu buột miệng nói ra: "Viết tên."

Thầy Triệu bất đắc dĩ mỉm cười: "Đúng, chuyện đầu tiên là viết tên, sau đó thì sao?"

Lâm Tiếu cau mày suy nghĩ một lúc, mới nhớ ra thầy Triệu từng nói trong lớp: "Xem qua tất cả đề bài trên bài thi trước, nhìn số lượng bài có nhiều hay không, đề bài có khó hay không."

Thầy Triệu: "Phải nhớ kỹ, trước tiên phải hiểu rõ trọn bộ bài thi trong lòng, sau đó phân chia thời gian."

"Nếu như số lượng đề và độ khó đều tương tự như hai cuộc thi trước, em không cần vội vã làm đề, nghiêm túc xem xét đề, nghiêm túc làm, đừng phạm phải tật cẩu thả nữa.”

Trong lòng Lâm Tiếu nghĩ rằng, dù sao cô đều sẽ kiểm tra.

Ngay sau đó liền nghe thầy Triệu nói: "Không cần trông mong vào việc kiểm tra, lần thứ nhất đọc sai đề, lần thứ nhất tìm sai phương pháp rồi, lúc kiểm tra có thể bởi vì xu hướng tư duy ổn định mà tiếp tục sai."

Trong lòng Lâm Tiếu trở nên căng thẳng, thầy Triệu có thuật độc tâm sao, sao lại biết bản thân cô đang nghĩ gì.

Thầy Triệu nhìn thấy vẻ mặt của Lâm Tiếu liền biết mình nói đúng rồi, lại lấy ống giấy gõ lên đầu Lâm Tiếu một cái: "Nhớ kỹ lời thầy nói, thi vòng hai cho ổn định một chút."

Lâm Tiếu rời khỏi văn phòng của thầy Triệu, Chu Tuệ Mẫn đang đợi cô bé ở ngoài cửa, nhìn thấy Lâm Tiếu bước ra lập tức nghênh đón.

Bình Luận (0)
Comment