"Lâm Tiếu, thầy Triệu gọi cậu có chuyện gì vậy?" Chỉ có Lâm Tiếu và học sinh không thông qua vòng loại bị gọi đến văn phòng, Chu Tuệ Mẫn có chút lo lắng.
Lâm Tiếu vui mừng nói: "Thầy Triệu nói tớ thi vòng loại được điểm tuyệt đối rồi."
Chu Tuệ Mẫn vui mừng thay cho Lâm Tiếu: "Cậu ghê gớm thật, lớp Olympic Toán học chỉ có một mình cậu thi được điểm tối đa đúng không." Nếu thầy Triệu chỉ gọi một mình Lâm Tiếu, Chu Tuệ Mẫn rất dễ dàng đưa ra kết luận.
Lâm Tiếu gật đầu: “Ừm, thấy Triệu nói khu vực của chúng ta chỉ có một mình tớ được điểm tuyệt đối.”
“Chu Tuệ Mẫn, em đang đợi Lâm Tiếu sao?” Thầu Triệu thu dọn xong đồ đạc cũng bước ra khỏi văn phòng, treo khóa sắt trên tay cửa, cạch một tiếng rồi khóa lại.
Thầy Triệu và hai học sinh cùng xuống lầu, cũng dặn dò Chu Tuệ Mẫn hai câu: “Lúc thi vòng hai đừng căng thẳng, em vẫn luôn rất ổn định, cứ phát huy như bình thường là không thành vấn đề.”
“Nếu như gặp câu không biết làm, đừng hoảng loạn, câu em không biết làm đa phần những bạn học khác cũng không biết.”
“To gan lên một chút, thật sự gặp câu không biết làm cũng viết lung tung vào, không chừng còn có thể lấy được mấy điểm. Dù sao khi đó bài thi cũng che tên đi, giáo viên chấm thi cũng không biết em, yên tâm to gan viết lung tung đi, chỉ cần viết rồi thì sẽ mạnh hơn là bỏ trống.”
Trong lòng thầy Triệu nghĩ, Chu Tuệ Mẫn và Lâm Tiếu hoàn toàn là hai phương hướng khác nhau, cô bé quá ổn định rồi, đây đương nhiên là chuyện tốt, nhưng có lúc cuộc thi Olympic Toán học cần có một chút can đảm.
Chu Tuệ Mẫn lần đầu nghe thấy lời như vậy, kinh ngạc nhìn thầy Triệu, có điều suy nghĩ kỹ lại, thầy Triệu nói đúng, viết lung tung quả thật không có hại, cô bé gật đầu: “Thưa thầy em biết rồi ạ.”
Sau khi Lâm Tiếu về nhà, lúc Lữ Tú Anh và Lâm Dược Phi biết cô thi vòng loại được điểm tối đa, hơn nữa sau khi biết còn người duy nhất trong khu vực mình được điểm tối đa, cười đến không ngậm mồm vào được.
"Con đi nói với Tiểu Vân một tiếng." Lâm Dược Phi nói.
Lữ Tú Anh liếc mắt một cái: "Con đi nói với Tiểu Vân cái này làm gì?"
Người khác yêu đương, nói với nhau đều là lời hay ý đẹp, khung cảnh lãng mạn, Lâm Dược Phi yêu đương, hôm nay nói với Thẩm Vân em gái anh cao lên rồi, ngày mai nói em gái anh thi được điểm tối đa rồi.
"Tiểu Vân người ta có thích nghe không?" Lữ Tú Anh bảo Lâm Dược Phi học xem trên tivi người ta yêu đương thế nào.
Lâm Dược Phi xua tay: "Nếu như con học như trên phim Quỳnh Dao theo mẹ mới dọa cho Tiểu Vân chạy mất đó."
Hai người Lâm Dược Phi và Thẩm Vân đều rất thực tế, không có nhiều lời thề non hẹn biển như vậy, nhưng rảnh rỗi sẽ chia sẻ với đối phương về những chuyện nhỏ nhặt bên cạnh mình.
"Thẩm Vân thích nghe nhất là Tiếu Tiếu thi được điểm tối đa đó." Lâm Dược Phi nói.
Thẩm Vân không có nói với bất kỳ ai rằng cô ấy âm thầm xem Lâm Tiếu là một người khích lệ người mình, Lâm Tiếu nhỏ tuổi như vậy đã không sợ khổ không sợ mệt trong việc học tập, vẫn luôn không ngừng tiến bộ. Một người trưởng thành như cô ấy nhất định phải cố gắng rất nhiều lần so với một học sinh tiểu học.
Lại một tuần trôi qua, Lâm Tiếu bước vào lớp Olympic Toán học, nghe thấy một câu chuyện khiến người ta kinh hoàng.
"Đinh Quang Huy làm thiếu cả một mặt bài thi." Giọng nói của người bạn học tràn đầy vẻ thương hại.
"Hả?" Lâm Tiếu nhất thời chưa kịp phản ứng lại.
"Thầy Triệu đối chiếu điểm số giúp Đinh Quang Huy, tổ thi tìm thấy bài thi của Đinh Quang Huy rồi, có cả một mặt bài thi cậu ấy không làm, toàn bộ đều để trống.”
Nguyên một mặt bài thi không làm, đương nhiên không vào được vòng hai rồi, sau khi Đinh Quang Huy biết được tin tức này thì khóc bù lu bù loa.
Cậu bé không hiểu nổi tại sao lại như vậy, cậu bé làm đề xong vẫn còn thời gian kiểm tra kìa, bởi vì làm ít một mặt đề cho nên thời gian kiểm tra của Đinh Quang Huy cực kỳ dư dả, thật sự không hiểu tại sao lúc làm đề cậu bé không phát hiện, lúc kiểm tra cũng không phát hiện.
Thầy Triệu biết được kết quả này, cũng không biết nên nói gì cho phải, vỗ vai Đinh Quang Huy an ủi cậu bé vài câu: "Đợt sau sẽ lại tham gia."
Hai học sinh còn lại của lớp Olympic Toán học không có gì mất ngờ, chính là do trình độ của mình không đủ cho nên không thông qua vòng loại, cuối tuần này lên lớp đã có một học sinh rời đi, sau này sẽ không đến học nữa. Một học sinh còn lại vẫn đang kiên trì.
Một tuần sau, Lâm Tiếu cầm lấy giấy dự thi mới đi tham gia thi đấu bán kết.
Quy trình thi bán kết giống như thi vòng loại, đi xem trường thi trước, Lâm Tiếu đã rất quen thuộc rồi.
Trường thi đấu bán kết toàn thành phố chỉ có một, ấy vậy mà lại ở trường đại học.