Du lịch - hai từ này có chút xa lạ đối với Lữ Tú Anh, bảo một mình bà dẫn theo Lâm Tiếu đi xa nhà, Lữ Tú Anh có chút bất an, bà hỏi Lâm Dược Phi: "Con không đi sao?"
Lâm Dược Phi: "Con làm gì có thời gian." Anh đang cố gắng giành lấy một công trình, là quy mô trước đây công ty chưa từng làm, nếu như có thể thành công, nghỉ hè chính là lúc bận rộn nhất.
Nghỉ hè khởi công, phải chú ý nhiều chuyện nhất, Lâm Dược Phi phải bảo đảm các công nhân sẽ không bị cảm nắng. Ăn cơm, uống nước, chỗ nghỉ lại, thiết bị an toàn,... những thứ này đều phải bảo đảm thật tốt.
Công trình Lâm Dược Phi đang giành lấy, còn có hai công ty nhỏ khác cũng đang tranh giành, anh hứa đưa em gái đi công viên chèo thuyền đến bây giờ vẫn luôn không rút ra được thời gian, chứ đừng nói chi là đến miếu ngắm rừng đào nữa.
Lâm Tiếu chờ một tuần lại một tuần, anh trai vẫn luôn không rảnh, điện thoại và máy móc vừa vang lên liền bị gọi đi rồi.
Mắt thấy thời tiết càng ngày càng nóng, hoa đào đều sắp rụng rồi, Lâm Tiếu rất có ý kiến với anh trai.
"Mẹ, mẹ đi học lái xe đi."
"Sau khi mẹ học lái xe thì đưa con ra ngoài chơi, hai người chúng ta không dẫn theo anh." Lâm Tiếu tức giận nói.
Lữ Tú Anh cười nói: "Lái xe làm gì dễ học như vậy chứ." Bây giờ người biết lái xe không nhiều, chỉ cần biết lái xe liền không lo công việc, nữ tài xế thì lại càng ít, Lữ Tú Anh không dám nghĩ bản thân mình sẽ học lái xe.
Nghe mẹ nói như vậy, Lâm Tiếu cho rằng lái xe rất khó, thế nhưng cô không sợ khó: "Đợi con đủ mười tám tuổi sẽ đi học lái xe, đưa mẹ đi ra ngoài chơi."
Lữ Tú Anh cười đến không ngậm mồm vào được, liên tục nói được.
Cuối tuần này anh trai lại không rảnh, Lâm Tiếu tức giận đi học lớp Olympic Toán học. Thầy Triệu đi vào phòng học, cầm trong tay một danh sách.
Các bạn trong lớp học đồng thời nín thở.
Mọi người đoán không sai, quả nhiên trong tay thầy Triệu cầm là danh sách thành tích thi vòng hai.
"Thành tích thi vòng hai có rồi, thành tích của lớp chúng ta rất không tệ, thầy đọc tên được giải nhất trước."
"Giải nhất, Lâm Tiếu, Chu Tuệ Mẫn."
Hai tên thầy Triệu đọc chính là Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn, họ vẫn chưa kịp căng thẳng liền nghe thấy bản thân mình giành được giải nhất rồi.
Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn nhìn nhau nở nụ cười, họ đúng thật là may mắn.
Trong lớp Olympic Toán học giành được giải nhất chỉ có ba người, ngoại trừ Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn, còn có một người là Tạ Khởi.
Giải nhì có sáu người, giải ba có mười lăm người, phần lớn bạn học thông qua vòng sơ khảo đều đoạt giải, chỉ có gần nửa bạn không đoạt giải.
Lớp Olympic Toán học tan học, Lâm Tiếu kích động nói tin tức tốt này cho mẹ: "Mẹ, con giành được giải nhất của cuộc thi Hoa Cup!"
"Thầy Triệu đọc danh sách trước, tan học tiết Olympic Toán học sẽ phát giấy khen cho bọn con."
Lữ Tú Anh vui vừng bế Lâm Tiếu: "Giải nhất, con thật là giỏi."
Lâm Tiếu bị mẹ bế, đỏ mặt, nhỏ giọng nói: "Mẹ, mau buông con ra, eo mẹ."
Cô đã là đứa trẻ lớn rồi, mẹ đã không bế nổi cô nữa.
Lữ Tú Anh cũng chỉ có thể bế như vậy một chút, bà buông tay thả Lâm Tiếu xuống, khóe miệng sắp toét đến vành tai rồi: "Giải nhất!"
"Tham gia thi đấu lấy được giải nhất lớn nhất về nhà."
Lâm Tiếu sửa lại mẹ: "Đây chỉ là giải nhất của tỉnh, không phải lớn nhất, lớn nhất là huy chương vàng của trận chung kết toàn quốc."
Lữ Tú Anh phẩy tay: "Mẹ chưa từng nghĩ tới cái đó."
Toàn tỉnh chỉ có năm, sáu người hợp thành đội đại diện đi dự thi, cùng giành huy chương vàng với tuyển thủ toàn quốc, Lữ Tú Anh cảm thấy quá xa vời, không liên quan đến nhà mình.
Lâm Tiếu mím môi lại, thực ra cô có nghĩ tới.
Nhưng mà nghe mẹ nói như vậy, cảm giác đúng là có chút khó.
Không thể tham gia được trận chung kết thì không tham gia thôi, mẹ đã đồng ý dẫn cô đi du lịch rồi.
"Buổi trưa ăn đơn giản một chút, gọi điện thoại hỏi anh con xem buổi tối có rảnh không." Lữ Tú Anh nói với Lâm Tiếu: "Nếu buổi tối rảnh, ba người chúng ta ra tiệm ăn đi."
"Mẹ, con muốn ăn vịt nướng." Lâm Tiếu cảm thấy bây giờ cô đưa ra yêu cầu gì mẹ đều sẽ đồng ý.
Quả nhiên, Lữ Tú Anh thoải mái đồng ý: "Vậy thì đi ăn vịt nướng."
Lâm Tiếu vui mừng chạy đến bên cạnh bàn trà, cầm ống nghe điện thoại lên, vừa mới chuẩn bị ấn số, đột nhiên nghe thấy đầu dây điện thoại bên kia truyền đến giọng một người.
“Alo, xin hỏi là nhà của bạn học Lâm Tiếu đúng không?”
“Tôi là giáo viên của tổ thi đấu cuộc thi Hoa Cup, gọi điện thoại đến thông báo cho anh/chị, Lâm Tiếu vào vòng chung kết rồi.”
“Vòng chung kết của cuộc thi được tổ chức vào tháng bảy tại Trường Xuân, khi đó giáo viên dẫn đội ở trong tỉnh sẽ dẫn các em học sinh đi tham gia, bên phía anh/chị có thể tham gia được đúng không ạ?”
“A!” Lâm Tiếu bị dọa đến hét lớn một tiếng, đột nhiên vứt ống nghe điện thoại.
“Mẹ mẹ mẹ mẹ, sao điện thoại nhà chúng ta lại biết nói chuyện vậy!”