Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 551 - Chương 551.

Chương 551. - Chương 551. -

Gần đây có quá nhiều chuyện xảy ra, vòng sơ loại cuộc thi Hoa Cup, rồi thi vòng hai, nhận giải, đi công viên trẻ em, Lâm Tiếu có cảm giác thời gian cứ trôi qua vèo vèo.

Mãi đến ngày hôm nay khi cô Lưu nhắc nhở, Lâm Tiếu mới nhận ra mình sắp phải thi cuối kỳ rồi.

Trong bài kiểm tra trắc nghiệm này, Lâm Tiếu làm bài rất nghiêm túc, nhưng vẫn sai một câu. Bài kiểm tra kéo dài ba mươi phút, cô Lưu không thu bài thi lại, trong mười phút còn lại, các học sinh ngồi cạnh nhau trao đổi bài cho nhau, cô Lưu đọc đáp án trên bục giảng.

Bạn học đánh một dấu gạch chéo bằng bút đỏ trên bài kiểm tra của Lâm Tiếu.

Cô Lưu không thu bài mà để các bạn chữa bài cho nhau, các bạn đều thở phào nhẹ nhõm. Nhưng Lâm Tiếu biết rằng tuy lần này không tính điểm, nhưng cô đã không đạt điểm tối đa.

Lâm Tiếu mở vở lỗi sai ra, tự viết lại câu hỏi mình làm sai vào đó, rồi nghiêm túc viết cách giải đề, phân tích nguyên nhân làm sai.

Gần đây cô không cần dùng tới vở lỗi sai.

Lâm Tiếu nhìn đề bài gần đây mà mình làm sai cách đây hai tháng. Đương nhiên không phải trong hai tháng này Lâm Tiếu không làm sai, do khoảng thời gian này có quá nhiều việc, Lâm Tiếu không có thời gian ghi lại vào vở lỗi sai.

Lâm Tiếu nhận ra rằng gần đây mình hơi vội vàng. Nếu theo cách nói của mẹ thì là đang ‘bay trên mây', còn theo cách nói của giáo viên là phải tĩnh tâm lại.

Cô trở nên cảnh giác, nếu cứ tiếp tục như vậy thì liệu cô có thể đạt một trăm điểm vào kỳ thi cuối kỳ không?

Trước kia không được một trăm điểm cũng không sao, nhưng bây giờ cô đang là người nổi tiếng trong trường, giờ ra chơi nào cũng có bạn học đứng dựa vào tấm cửa sau bằng kính để nhìn cô. Nếu không được một trăm điểm vào kỳ thi cuối cùng thì chẳng phải mất mặt lắm sao?

Lâm Tiếu than khẽ một tiếng, nằm bò lên bàn, nổi tiếng thật là phiền phức.

Cô ngẩng đầu lên xoa mặt, quyết tâm viết hết tất cả bài mình đã làm sai trước đây vào vở lỗi sai.

Chủ nhật, Lâm Tiếu tới lớp Olympic Toán học, vừa bước vào phòng học, cô đã cảm nhận được các bạn đang nhìn mình bằng những ánh mắt khác nhau.

Người không liên quan thì đứng hóng, người liên quan thì có thể hiểu được vấn đề. Các bạn trong lớp Olympic Toán đều hiểu việc tiến vào vòng chung kết có ý nghĩa gì.

“Lâm Tiếu, cậu làm được hết các câu hỏi trong vòng hai à?”

“Trong vòng hai có hai đề mà ngày thường chúng ta chưa được học, cậu viết ra đi.”

“Lâm Tiếu, bình thường ở nhà cậu làm đề gì vậy?”

“Lâm Tiếu, ngoài lớp Olympic Toán học ở phòng giảng dạy, cậu có tham gia lớp Olympic Toán học nào khác không?”

Lâm Tiếu ngạc nhiên hỏi: “Hả? Bên ngoài có lớp Olympic Toán học nào khác à?”

Không chỉ có một bạn học hỏi cô câu này, lúc này Lâm Tiếu mới biết thì ra ngoài lớp Olympic Toán học của phòng giảng dạy, ở bên ngoài, các lớp Olympic Toán học có thu phí đang xuất hiện như nấm mọc sau mưa. Có không ít các bạn tham gia lớp Olympic Toán học khác ngoài lớp ở phòng giảng dạy.

Lâm Tiếu lắc đầu: “Tớ không học lớp khác, cũng không làm đề gì cả.”

Còn về những đề bài có trong đề thi vòng hai mà bình thường không được dạy, Lâm Tiếu không hoàn toàn cảm thấy là không được dạy, chỉ là không giống như đúc mà thôi, nếu suy một ra ba thì vẫn có thể làm được.

Các bạn học không hỏi được gì từ Lâm Tiếu, nên qua hỏi Chu Tuệ Mẫn.

Lâm Tiếu đồng cảm nhìn Chu Tuệ Mẫn nhưng lại cảm thấy may mắn, may mà có Chu Tuệ Mẫn chia sẻ thay cô.

Trong lớp Olympic Toán học, đương nhiên thầy Triệu sẽ thông báo hai người Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn đã tiến vào vòng chung kết và những bạn đoạt giải nhất, nhì và ba.

So với những tin vui mà hiệu trưởng trường tiểu học Đường Giải Phóng thông báo thì thành tích của lớp Olympic Toán học của phòng giảng dạy huy hoàng hơn nhiều. Tám mươi phần trăm các bạn học đều có giải, chỉ có số ít là không có giải, nhiều nhất là giải ba, sau đó là giải nhì và ít nhất là giải nhất.

Thầy Triệu yêu cầu các bạn vỗ tay cho các bạn có giải và nói lời an ủi đơn giản cho các bạn không có giải: “Sau này vẫn còn cơ hội.”

“Olympic Toán không quan trọng đến thế. Ngay từ đầu, các em vào học lớp Olympic Toán học là vì thích, vì có kiến thức. Bây giờ các em đã học hai năm rồi, trong hai năm này có thể đã có vài thay đổi, có thể có vài bạn đã không còn hứng thú như trước, có thể có vài bạn đang gặp phải vài khó khăn.”

“Nếu các em có tâm sự thì có thể tâm sự với thầy.”

Lâm Tiếu không hiểu rõ ý của thầy Triệu, cô hỏi Chu Tuệ Mẫn với vẻ khó hiểu: “Mọi người thì có thể có tâm sự gì?”

Chu Tuệ Mẫn: “Có thể có vài bạn không muốn học lớp Olympic Toán học nữa.”

Bình Luận (0)
Comment