Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 61 - Chương 61.

Chương 61. - Chương 61. -

Lâm Tiếu đột nhiên nhớ tới cô giáo Uông, cô mặc chiếc váy đơn giản do mẹ làm, cô giáo Uông liền nhìn cô bằng ánh mắt ghét bỏ. Phùng Bảo Nguyệt mặc quần áo đẹp nhất lớp, cô giáo Uông rất thích cô bé.

Anh trai mua quần áo mới cho cô là vì lý do này sao?

Nhưng trong trường học mới lại không có cô giáo Uông.

“Lâm Tiếu, sao hôm nay em cứ ngồi mãi vậy, không có ai tới đón em sao?”

Giọng cô giáo Từ cắt đứt suy nghĩ của Lâm Tiếu, cô phục hồi tinh thần lại mới phát hiện ra, bạn học trong lớp đều đã đi hết chỉ còn lại một mình cô.

Lâm Tiếu nhảy dựng lên như một con thỏ nhỏ, đeo cặp sách chạy ra ngoài: “Tạm biệt cô giáo Từ.”

Thứ hai, chỗ ngồi của cả lớp đều dịch sang bên trái một hàng, bên phải Lâm Tiếu không phải tường, mà là một bạn học nam vừa đen vừa gầy, tên là Dương Kiến Sinh.

Lâm Tiếu nhìn chằm chằm khuôn mặt của Dương Kiến Sinh vài giây, muốn nhớ kỹ diện mạo của cậu bé, nhưng mà vừa nhắm mắt lại gương mặt của Dương Kiến Sinh lại trở nên có chút mơ hồ.

Lớp trưởng vừa đen vừa gầy hơi giống bạn nam này, Lâm Tiếu cảm thấy gương mặt của bọn họ đều rất giống nhau.

Lâm Tiếu nói với Vương Hồng Đậu ở phía sau về phiền não của mình, Vương Hồng Đậu vô cùng kinh ngạc: “Không giống, gương mặt của bọn họ không giống chút nào cả.”

Muốn nhớ kỹ toàn bộ bạn học trong lớp mới, Lâm Tiếu còn cần một ít thời gian.

Nhưng mà chỉ cần các bạn học ngồi ở chỗ của mình, Lâm Tiếu sẽ biết bọn họ.

Trong đầu Lâm Tiếu có một tấm sơ đồ mặt bằng của lớp học, cô biết bạn học ngồi ở mỗi chỗ tên là gì.

Ghi nhớ thứ tự chỗ ngồi dễ dàng hơn gương mặt nhiều.

Sang tuần mới, chỗ ngồi trong phòng học dịch sang trái một hàng, bản đồ chỗ ngồi trong đầu Lâm Tiếu cũng dịch chuyển theo.

Lâm Tiếu cảm thấy bản thân hiểu rõ từng bạn học mới ngồi ở chỗ nào, vậy cũng coi như quen biết bạn học mới.

Chỉ là có một số bạn học mới không hiểu, vì sao Lâm Tiếu vừa mới trò chuyện cùng mình ở trong lớp ngày hôm qua, ánh mặt nhìn mình ở trong hành lang lại rất xa lạ.

Đương nhiên, không phải Lâm Tiếu không nhớ mặt ai, Vương Hồng Đậu ở hàng sau, Trần Đông Thanh ở bên trái, chỗ ngồi của các bạn học ở xung quanh cô đều rất quen thuộc.

Mọi người giao kích thước trang phục vào thứ hai, đến thứ sáu thì đồng phục đội Thiếu niên Tiền Phong sẽ được phát xuống.

Đồng phục đội Thiếu niên Tiền Phong của học sinh nữ là áo sơ mi ngắn tay màu trắng, váy hai dây màu xanh da trời, còn có một cái khăn quàng đỏ tươi đẹp.

Dây lưng của váy hai dây là viền lá sen, có hai đường viền trắng ở dưới chân váy.

Sau khi Lâm Tiếu nhận được đồng phục của đội Thiếu niên Tiền Phong thì vội vã muốn thay. Những bạn học khác cũng giống như vậy, trước cửa nhà vệ sinh nữ xếp thành hàng dài.

Vương Hồng Đậu bị độ dài của hàng ngũ này làm cho hoảng sợ: “Đến lúc vào học cũng không đến lượt chúng ta.”

Lâm Tiếu kéo tay Vương Hồng Đậu, đi lên lầu.

“Chỉ có lớp hai phát đồng phục của đội Thiếu niên Tiền Phong, nhà vệ sinh nữ trên tầng không có ai thay quần áo.”

Trái tim Vương Hồng Đậu đập thình thịch, trên tầng là địa bàn của lớp trên, cô bé chưa từng đi qua, lá gan của Lâm Tiếu thật lớn.

Bởi vì quyết định sáng suốt của Lâm Tiếu, cô và Vương Hồng Đậu trở thành học sinh nữ đầu tiên trong lớp thay xong đồng phục của đội Thiếu niên Tiền Phong.

Tiếng chuông vào học vang lên, các học sinh nữ nhao nhao trở lại phòng học, phần lớn đều chưa kịp thay quần áo.

Hầu hết các bạn nam trong lớp đều đã thay xong, các bạn nữ rất ngạc nhiên: “Sao các cậu lại thay nhanh như vậy?”

Các học sinh nam nháy mắt ra hiệu, ha ha cười quái dị, ngay từ đầu ai cũng không chịu nói là chuyện gì xảy ra.

Nhưng mà cuối cùng Lâm Tiếu vẫn biết.

Các học sinh nam nhìn thấy các học sinh nữ đều đi ra phòng học đi thay quần áo, liền để cho mấy học sinh nam bảo vệ cửa trước, mấy học sinh nam bảo vệ cửa sau, trực tiếp thay quần áo ở trong phòng học.

Các học sinh nữ sợ ngây người, sao bọn họ lại không nghĩ tới biện pháp này chứ?

Lớp trưởng Chung Hiểu Khiết nói: “Sau này còn có chuyện như vậy, các bạn nữ chúng ta đuổi tất cả các bạn nam ra ngoài, chúng ta thay quần áo ở trong phòng học.”

Lâm Tiếu thay đồng phục của đội Thiếu niên Tiền Phong xong liền không nỡ cởi ra, mặc mãi đến khi tan học.

Lâm Dược Phi đón em gái ở cổng trường, ánh mắt vẫn tìm kiếm Lâm Tiếu mặc áo đỏ, cho đến khi Lâm Tiếu đi tới trước mặt thì anh mới nhìn thấy.

“Ồ, phát đồng phục học sinh mới rồi.”

Lâm Tiếu lập tức sửa lại cho anh trai: “Không phải đồng phục học sinh, là đồng phục của đội Thiếu niên Tiền Phong, cả nước thống nhất.”

Cô giáo Từ không lừa cô, thật sự cho cô gia nhập đội Thiếu niên Tiền Phong.

Bình Luận (0)
Comment