Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 612 - Chương 612.

Chương 612. - Chương 612. -

Lâm Dược Phi biện hộ cho mình: “Con thấy huấn luyện quân sự của tụi Tiếu Tiếu không nghiêm túc lắm, nhẹ nhàng hơn kỳ quân sự của Tiểu Vân nhiều.”

Lâm Tiếu không phục: “Huấn luyện quân sự của tụi em rất nghiêm túc.”

Lâm Dược Phi: “Phải phải phải, nghiêm túc đến mức ngày nào em về nhà cũng ăn hai cây kem, mở điều hòa mạnh vù vù.”

Trong lúc nghỉ hè, mỗi ngày Lâm Tiếu chỉ ăn một cây kem, sau khi huấn luyện quân sự, ngày nào về nhà cô cũng phải ăn hai cây, còn mở điều hòa thấp hơn mấy độ, Lữ Tú Anh phải mặc quần dài bằng tơ nhân tạo, nếu không đầu gối của bà sẽ bị đau nhức.

Lâm Tiếu: “Huấn luyện quân sự ban ngày quá nóng nên em mới như vậy mà.” Sau khi nói xong, Lâm Tiếu cũng tự thấy xấu hổ: “Đúng là huấn luyện quân sự của học sinh ngoại trú tụi em nhẹ nhàng hơn học sinh nội trú một chút.”

Ngày nào Lâm Tiếu về nhà cũng tắm rửa ngay, bật điều hòa, ăn kem. Lữ Tú Anh giặt đồng phục mà cô vừa thay ra, thời tiết bây giờ nắng nóng, phơi đồng phục qua đêm là khô, không cần phải đổi qua đổi lại.

Trong lúc huấn luyện quân sự, Lâm Tiếu không có bài tập về nhà, tối nào cô cũng lật xem sách giáo khoa và xem TV nửa tiếng đồng hồ.

Nhưng máy chơi game của yêu quái nhỏ đã bị mẹ tịch thu.

Mẹ nói, sau khai giảng cô phải “tĩnh tâm”, từ nay về sau cô chỉ được chơi vào cuối tuần.

Haizz, dù hai chữ “tĩnh tâm” này được nói ra từ miệng của mẹ hay từ thầy cô cũng chẳng phải là chuyện gì tốt lành cả.

Nhưng so với các học sinh nội trú thì Lâm Tiếu đúng là sung sướng hơn nhiều.

Học sinh nội trú phải vất vả tranh giành vòi nước trong nhà tắm trường học, ngày nào huấn luyện quân sự xong, học sinh nội trú cũng sẽ chạy đi ào ào như đàn ong để giành vòi nước.

Học sinh nội trú còn bị kiểm tra nội vụ.

Triệu Hiểu Long và Phương Kính Phàm than vãn với Lâm Tiếu: "Trong ký túc xá mọi người phải xếp thành một hàng thì cũng thôi đi, ngay cả đầu bàn chải đánh răng quay đi đâu cũng phải thống nhất nữa."

Còn gấp chăn là phải xếp gọn gàng như miếng đậu hủ vậy, mấy bạn nam giũ ra rồi xếp lại, xếp rồi lại giũ ra, làm không biết bao nhiêu lần mà vẫn không gấp được như huấn luyện viên.

Phương Kính Phàm chỉ vào Triệu Hiểu Long, nói: "Sướng nhất cậu rồi."

Thì ra lúc huấn luyện viên làm mẫu đã dùng chăn của Triệu Hiểu Long, sau đó Triệu Hiểu Long không giũ tấm chăn đó ra nữa.

Mùa hè nóng nực, lúc ngủ không cần dùng chăn. Tối nào Triệu Hiểu Long cũng cẩn thận ôm chăn đặt lên bàn học, sáng sớm khi rời giường thì lại cẩn thận ôm chăn về lại giường, thế nên chiếc chăn lúc nào cũng vuông vức.

Thế nên lần nào kiểm tra nội vụ, chăn của Triệu Hiểu Long cũng được điểm cao nhất.

"Đó mà là chăn của cậu à? Đó chỉ là mẫu vật thôi." Phương Kính Phàm ghen tị nói: "Cậu đừng có mà chọc tớ, nếu không nửa đêm tớ sẽ giũ chăn của cậu ra đấy."

Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn cười ha ha.

Các bạn học sinh nữ nội trú thì đỡ hơn các bạn nam một chút, tuy các bạn ấy cũng bị kiểm tra nội vụ, nhưng người kiểm tra ký túc xá nam là các huấn luyện viên, người kiểm tra ký túc xá nữ là các cô trong trường.

Các cô giáo không có yêu cầu nghiêm khắc, chỉ cần sạch sẽ gọn gàng là được. Đầu bàn chải đánh răng không quay về cùng một hướng cũng không sao, chăn không vuông vức cũng chỉ là vấn đề nhỏ nên không bị trừ điểm.

Lúc học sinh nam và học sinh nữ nói chuyện với nhau trong lúc huấn luyện quân sự, các học sinh nam rất ghen tị với học sinh nữ.

"Tại sao lại không có huấn luyện viên là nữ chứ, rất muốn để huấn luyện viên nữ kiểm tra ký túc xá của các cậu."

"Trường chúng ta cũng có thầy giáo mà, tại sao không để thầy giáo kiểm tra chúng ta chứ?"

Ngày huấn luyện quân sự thứ tư, lớp Lâm Tiếu bắt đầu học đi bước đều.

Huấn luyện viên Vương nói với mọi người: "Phải học cho tốt, học nghiêm túc."

"Lúc tổng kết kỳ huấn luyện quân sự, các em phải đi bước đều trước đài chủ tịch, lúc đó mỗi lớp sẽ đi một lần. Nếu lớp các em đi kém nhất, các em và thầy đều sẽ mất mặt."

"Thầy cho các em nghỉ ngơi nhiều, là vì thầy nghĩ dù nghỉ nhiều, nhưng lúc tập luyện, chỉ cần các em tập trung thì vẫn có thể làm tốt."

"Nếu các em tập luyện không tốt, thì thầy đã đánh giá các em quá cao rồi."

Nghe huấn luyện viên Vương nói vậy, các bạn trong lớp cùng đồng thanh: "Chúng em sẽ tập luyện thật tốt."

Bọn họ sẽ không thua các lớp khác đâu.

Lúc Lâm Tiếu đang tập bước đều trong đội hình, lớp hai bên cạnh bỗng nhiên có rắc rối.

Lâm Tiếu nghe thấy tiếng hét chói tai, quay đầu nhìn thấy huấn luyện viên của lớp hai đang bước nhanh tới giữa đội hình, chủ nhiệm lớp hai cũng vội vàng chạy tới.

Bình Luận (0)
Comment