Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 617 - Chương 617.

Chương 617. - Chương 617. -

Xem ra Dư Chiêu Chiêu rất quen thuộc với phố sau.

Cô bé quen đường quen lối dẫn Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn đi vào cửa hàng phụ kiện, tiến thẳng tới gian bán phụ kiện tóc: "Các cậu xem, nơi này cái gì cũng có cả."

Ngay cả phụ kiện tóc bày ở chỗ nào Dư Chiêu Chiêu cũng đều biết, xem ra trước đây đã không ít lần tới cửa hàng phụ kiện này.

Cô bé không chỉ biết mặt hàng của cửa tiệm bày chỗ nào, mà còn biết cái nào là kiểu mới!

Đứng đối diện với tấm gương nhỏ treo trên tường, Dư Chiêu Chiêu đính bông hoa cài tóc mới toanh lên đầu mình khua tay múa chân, hoa cài tóc màu hồng phấn quấn hai vòng ren, còn được trang trí thêm bằng "ngọc trai" màu trắng.

"Nhìn đẹp thật..." Dư Chiêu Chiêu ngắm hơn nửa ngày, mới gỡ xuống với vẻ mặt không nỡ.

"Tớ không thể mua được, nghỉ hè tớ đã mua rất nhiều rồi, còn mua nữa mẹ sẽ mắng tớ."

Dư Chiêu Chiêu không tự mua được, liền khuyên Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn mua. Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn đều lắc đầu, Lâm Tiếu không quá hứng thú với những kiểu đồ trang sức tóc đẹp đẽ này, có lẽ bởi vì cô còn chưa tết được tóc, còn Chu Tuệ Mẫn thì không nỡ tiêu tiền.

Mặc dù Chu Tuệ Mẫn vào trung học số một là nhận được học bổng, mẹ Chu Tuệ Mẫn bây giờ cũng phát tiền tiêu vặt cho cậu ấy, nhưng cô bé cảm thấy không cần thiết phải tiêu tiền tiêu vặt ở đây.

Ba người tay không đi ra khỏi cửa tiệm, Lâm Tiếu hỏi Dư Chiêu Chiêu: "Tiệm sách ở đâu vậy?"

Dư Chiêu Chiêu dẫn đường cho Lâm Tiếu, đi vào một tiệm sách nhỏ bày đầy những giá sách nhỏ ngoài trời, Lâm Tiếu vừa vào cửa đã "A" một tiếng.

Trong tiệm sách có một con chó!

Chú chó trắng như tuyết, lông trên người nó xoăn xoăn, kích thước không lớn hơn so với Tiểu Hoàng bao nhiêu, nó bị buộc vào chân bàn trong tiệm sách.

Ông chủ tiệm sách nghe thấy tiếng Lâm Tiếu kêu, ngẩng đầu nhìn lên thấy một nữ sinh nhỏ, ông tưởng nữ sinh này sợ chó, giải thích: "Nó không sủa cũng không cắn người đâu."

"Nếu cháu sợ thì tránh xa nó một chút là được." Ông chủ tiệm sách buộc sợi dây rất ngắn.

Đương nhiên Lâm Tiếu không hề sợ hãi, Lâm Tiếu còn rất thích chó.

Cô vốn đã thích chó, sau khi nuôi Tiểu Hoàng lại càng thích hơn. Lâm Tiếu nói với ông chủ tiệm sách: "Cháu cũng có một con chó, tên là Tiểu Hoàng, nó tên là gì vậy ạ?"

Ông chủ tiệm sách cười: "Gọi là Tiểu Bạch."

Lâm Tiếu hứng thú với tiệm sách này hơn so với cửa hàng phụ kiện, cô đi từ kệ sách này sang kệ sách khác, phát hiện sách ở tiệm sách nằm trên phố sau trường trung học số một với nhà sách ở cổng trường tiểu học không giống nhau.

Tiệm sách ở phố sau trung học số một phần lớn đều là sách hướng dẫn và sách bài tập, tầm mắt Lâm Tiếu lướt qua những quyển đó, liền nhìn thấy một kệ sách trong đó bày đầy tiểu thuyết võ hiệp!

"Á! Sao những quyển sách này cũ vậy nhỉ?" Lâm Tiếu khó hiểu kéo cánh tay Chu Tuệ Mẫn, có một số cuốn sách cũng đã ố vàng rồi.

Dư Chiêu Chiêu và ông chủ tiệm sách đồng thời trả lời: "Sách trên kệ này là cho thuê."

Ông chủ tiệm sách cười: "Đúng vậy, cho thuê hai hào một ngày."

Thuê một ngày chỉ mất hai hào!

Như vậy chắc chắn sẽ rẻ hơn nhiều so với mua sách về!

Lâm Tiếu không thể kháng cự được sức hấp dẫn như thế, lập tức chọn hai quyển trên kệ sách, đưa cho ông chủ tiệm.

Ông chủ tiệm sách nói: "Phải trả tiền đặt cọc trước."

Thì ra còn phải trả tiền đặt cọc trước à, cũng may Lâm Tiếu mang theo đủ tiền tiêu vặt, cô đưa tiền đặt cọc cho ông chủ tiệm sách.

Lâm Tiếu cầm hai quyển sách mới thuê được đi ra ngoài, đến cửa thì dừng lại: "Chu Tuệ Mẫn, chỗ này có từ điển tiếng Anh kìa!"

Giáo viên tiếng Anh vừa đưa ra yêu cầu với các bạn học, bắt buộc mỗi bạn học đều phải mua một quyển từ điển tiếng Anh, thứ hai tuần sau tất cả đều phải mang đến trường để cô kiểm tra.

Vốn dĩ Lâm Tiếu định cuối tuần nhờ mẹ dẫn cô đến nhà sách Tân Hoa mua, không ngờ tiệm sách ở phố sau trường trung học số một cũng có bán từ điển tiếng Anh.

Lâm Tiếu chọn lấy cuốn <Đại từ điển Anh Hán> lớn nhất, Chu Tuệ Mẫn chọn một quyển nhỏ hơn. Các từ ngữ trong từ điển nhỏ không đầy đủ bằng từ điển lớn, nhưng ông chủ tiệm sách nói với họ: "Các cháu học trung học thế là đủ rồi, lên trung học phổ thông cũng vẫn đủ."

Bình Luận (0)
Comment