Lâm Tiếu tha thứ cho anh trai vì đã đá bay con Bướm lá khô.
Bởi vì anh trai đã tặng cô một cuốn sách mà cô rất thích, còn ép thêm bìa nhựa lên thẻ đánh dấu trang lá đỏ mà Lâm Tiếu làm.
Khi anh trai lấy thẻ đánh dấu trang lá đỏ của Lâm Tiếu, Lâm Tiếu còn nơm nớp lo sợ. Đợi đến khi anh trai cô mang tấm thẻ đánh dấu trang lá đỏ đã được ép bìa nhựa về nhà, Lâm Tiếu vô cùng ngạc nhiên.
Hóa ra còn có kỹ thuật ép bìa nhựa, mặt trước và mặt sau của thẻ đánh dấu trang lá đỏ đều được phủ một lớp màng trong suốt, hoàn toàn không ảnh hưởng đến vẻ đẹp của nó, với lại như vậy thì thẻ đánh dấu trang lá đỏ sẽ không bị nhăn, không bị gãy.
Lâm Tiếu mang thẻ đánh dấu trang lá đỏ đến trường, sau khi nhìn thấy nó rất nhiều bạn học đều cảm thấy thích thú, nhưng không phải ai Lâm Tiếu cũng tặng, cô đã tính toán sẵn sẽ tặng nó cho ai hết rồi.
Cô đưa cho Chu Tuệ Mẫn một tấm, Dư Chiêu Chiêu một tấm, Triệu Hiểu Long và Phương Kính Phàm mỗi người một tấm.
Lâm Tiếu còn tặng cho các giáo viên mỗi người một tấm, mặc dù giáo viên cấp hai nghiêm khắc hơn giáo viên tiểu học nhưng Lâm Tiếu đều rất thích họ.
Lớp phó thể dục Lý Dương Trạch nhìn thấy thẻ đánh dấu trang lá đỏ của Lâm Tiếu, cậu bé liền chạy tới hỏi: "Lâm Tiếu, cậu cũng tặng cho tớ một tấm đi."
Lâm Tiếu lắc đầu: "Không được, tớ hết rồi."
Mặc dù cô làm rất nhiều thẻ đánh dấu trang lá đỏ, nhưng mỗi một tấm cô đều có tính toán riêng hết rồi, không thừa một tấm nào cả.
Ngoài các bạn học và thầy cô ở trường cấp hai, Lâm Tiếu còn tặng cho mẹ cô một tấm, tặng cho chị Tiểu Vân một tấm, chị họ Văn Lệ một tấm, còn tặng cho anh trai một tấm, mặc dù anh trai không đọc sách nhưng anh trai cô có một cuốn lịch trình rất dày, anh trai có thể dùng thẻ đánh dấu trang kẹp vào trong lịch trình của anh.
Tất nhiên, Lâm Tiếu cũng không quên những người bạn nhỏ thời tiểu học của mình, Vương Hồng Đậu một tấm, Diệp Văn Nhân một tấm, Trần Đông Thanh một tấm, cũng tặng cho Viên Kim Lai một tấm.
Khi cô rời trường tiểu học, Viên Kim Lai đã tặng quà cho cô.
Viên Kim Lai đã tặng kẹo nhập khẩu cho Lâm Tiếu, Lâm Tiếu rất nâng niu chúng, cô để dành ăn từ từ. Cuối cùng, mẹ cô nói nếu không ăn hết kẹo sẽ bị hỏng, vì vậy Lâm Tiếu mới dám ăn hết.
“Mẹ ơi, chủ nhật tuần này con có thể mời đám bạn Vương Hồng Đậu đến nhà mình chơi được không ạ?” Lâm Tiếu hỏi mẹ cô.
“Được.” Lữ Tú Anh đồng ý ngay lập tức.
Vào thứ bảy, sau khi đi học về, Lâm Tiếu bỏ cặp sách ra liền gọi điện cho đám bạn. Cô bấm gọi số điện thoại nhà Vương Hồng Đậu mà không cần nhìn vào sổ ghi số điện thoại: "Dạ cháu chào cô, Vương Hồng Đậu có ở nhà không ạ?"
"Là Lâm Tiếu à?" Mẹ Vương Hồng Đậu vừa nghe tiếng đã nhận ra đó là Lâm Tiếu: “Để cô bảo Hồng Đậu nghe máy.”
"Lâm Tiếu, cậu tìm tớ có việc gì à?" Khi Vương Hồng Đậu nghe điện thoại của Lâm Tiếu, giọng cô bé rất vui.
Lâm Tiếu: "Ngày mai cậu có thể đến nhà tớ chơi không? Tớ đã tự tay làm một tấm thẻ đánh dấu trang lá đỏ, muốn tặng nó cho các cậu."
Vương Hồng Đậu vui vẻ nói: "Cậu biết cách làm thẻ đánh dấu trang lá đỏ rồi à? Cậu tặng chúng cho những ai?"
"Tặng cho cậu, Diệp Văn Nhân, Trần Đông Thanh còn có Viên Kim Lai." Lâm Tiếu nói.
Vương Hồng Đậu ngạc nhiên nói: "Tại sao lại có Viên Kim Lai?"
Lâm Tiếu: "Vào cái hôm tiệc chia tay tớ đấy, cậu ấy đã tặng quà cho tớ."
Vương Hồng Đậu: "Chẳng trách, Lâm Tiếu, hay là ngày mai chúng ta ra ngoài chơi đi."
Lâm Tiếu lập tức hỏi mẹ: "Mẹ ơi, Vương Hồng Đậu rủ con ngày mai đi ra ngoài chơi."
Lữ Tú Anh: “Đi chơi ở đâu vậy?"
Lâm Tiếu chuyển lời đến đầu dây bên kia: “Đi chơi ở đâu vậy?"
Rõ ràng Vương Hồng Đậu vẫn chưa nghĩ xong: “À, đi đâu đây? Chúng ta đến trung học số một chơi đi, cậu đưa chúng tớ đi xem xem trung học số một ra sao đi.”
Lâm Tiếu: "Chủ nhật không có vào trường được, chỉ có thể đứng ở bên ngoài xem thôi. Nhưng mà phía sau trung học số một có một con đường, có rất nhiều cửa hàng khác nhau, nó thú vị hơn nhiều so với cổng trường tiểu học chúng ta."
Vương Hồng Đậu lập tức nói: "Vậy chúng ta chơi ở bên ngoài trung học số một đi."
Lâm Tiếu nhìn mẹ cô, bà gật đầu với cô. Lâm Tiếu vui vẻ nói: "Tớ được đi, tớ sẽ gọi điện cho Diệp Văn Nhân, Trần Đông Thanh và Viên Kim Lai."
Diệp Văn Nhân cũng được đi, chiều chủ nhật Trần Đông Thanh phải luyện đàn piano, chỉ có thể ra ngoài chơi được buổi sáng.
Viên Kim Lai nghe thấy Lâm Tiếu gọi điện thoại rủ mình đi ra ngoài chơi, giọng điệu cậu bé vô cùng ngạc nhiên: "Lâm Tiếu, cậu gọi nhầm số rồi à? Tớ là Viên Kim Lai."
Lâm Tiếu: "Đương nhiên tớ biết cậu là Viên Kim Lai."