Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 745 - Chương 745.

Chương 745. - Chương 745. -

Sau khi giao tiền xong xuôi, Lữ Tú Anh chỉ còn phải đợi nhận được giấy chứng nhận bất động sản.

Bà vốn tưởng chuyện này đã xong xuôi, nào ngờ đâu lại có người trong xưởng đến hỏi thăm bà: “Tú Anh, chị có muốn đổi sang một căn nhà khác không?”

Người tới tìm Lữ Tú Anh làm việc ở tổ khác, bà không quá quen thân với người ta, nhưng cũng biết tên họ, tên là Tiền Thúy Lan.

Lữ Tú Anh không hiểu Tiền Thúy Lan có ý gì: “Đổi căn nhà khác?”

Tiền Thúy Lan nói: “Đúng vậy, căn nhà bên chị có hai phòng ngủ một phòng khách, đợi khi Tiếu Tiếu lớn lên chắc hẳn sinh hoạt sẽ chen chúc lắm nhỉ? Tôi thấy mẹ chị cũng thường xuyên đến bên này ở nữa.”

“Nhà tôi có ba phòng ngủ và một phòng khách, con dâu con trai tôi đã chuyển ra sống riêng, bây giờ chỉ còn lại hai cái thân già ở trong nhà, không thể nào sống trong ngôi nhà lớn như vậy được. Hai chúng ta đổi nhà cho nhau, thế không phải vừa hay rồi hả?”

Tiền Thúy Lan lôi kéo cánh tay Lữ Tú Anh: “Tôi cũng đang chuẩn bị nộp tiền cho xưởng, nhà cửa thì vẫn phải mua về, cầm giấy chứng nhận bất động sản trên tay mới yên tâm.”

“Nếu chị bằng lòng đổi thì chị đưa bù cho tôi ba nghìn đồng, nhà hai phòng ngủ giá mười lăm nghìn đồng, nhà ba phòng ngủ giá mười tám nghìn đồng.”

“Sau đó hai nhà chúng ta cùng nhau sang tìm người bên xưởng nói cho rõ ràng, đến lúc họ xử lý giấy chứng nhận bất động sản có thể đổi tên lại ngay được. Giấy chứng nhận căn nhà ba phòng ngủ một phòng khách bên nhà tôi đề tên của chị, giấy chứng nhận bất động sản căn nhà hai phòng khách một phòng ngủ bên chị viết tên tôi.”

Lữ Tú Anh đã động lòng.

Lâm Tiếu càng lúc càng lớn, Lữ Tú Anh cũng thật sự cảm thấy phòng trong nhà không đủ ở, mỗi lần bà ngoại của Lâm Tiếu tới chơi, trong nhà luôn phải dựng tạm thêm một chiếc giường.

Trong khu nhà ở dành cho công nhân viên của xưởng dệt bông không có nhiều căn nhà ba phòng ngủ một phòng khách, mà những người được chia căn nhà có ba phòng ngủ một phòng khách trước đó cũng có rất ít, chủ yếu là các lãnh đạo cán bộ, người cao tuổi hoặc những gia đình có số lượng thành viên thật sự đông đúc.

Dù sao thì Lữ Tú Anh cũng không có tư cách ở trong căn nhà ba phòng ngủ một phòng khách.

Bây giờ có cơ hội đổi căn nhà có hai phòng ngủ một phòng khách sang căn nhà có ba phòng ngủ một phòng khách đã đến, Lữ Tú Anh vô cùng động lòng!

“Ôi chà... Để tôi suy nghĩ thêm một chút...” Lữ Tú Anh nói.

Đợi đến buổi tối, Lữ Tú Anh nhắc tới chuyện này với Lâm Dược Phi: “Tiền Thúy Lan muốn đổi nhà cho chúng ta, nhà bên ấy có ba phòng ngủ một phòng khách, nhà chúng ta có hai phòng ngủ một phòng khách, bà ta bảo muốn mẹ đưa số tiền bổ sung chênh lệch cho mình, đến lúc làm giấy chứng nhận bất động sản thì đổi lại.”

Lâm Dược Phi hỏi: “Chênh lệch bao nhiêu?”

Lữ Tú Anh: “Ba nghìn đồng, nhà hai phòng ngủ một phòng khách giá mười lăm nghìn đồng, ba phòng ngủ một phòng khách giá mười tám nghìn đồng.”

Lâm Dược Phi: “Nhà bà ta chưa được trang trí gì đúng không? Nhà chúng ta trang trí tốt như như vậy, sao bà ta không tính thêm chỗ chênh lệch giá này?”

Lữ Tú Anh ngẩn ngơ cả người, bà chợt bừng tỉnh: “Đúng thế!”

Nhà bà đã bỏ ra rất nhiều tiền để trang trí, có ai trong khu tập thể không biết nhà bà đã trang trí căn nhà rất đẹp đẽ đâu? Thế mà Tiền Thúy Lan này lại không nhắc đến câu nào, rõ ràng định giả bộ hồ đồ chiếm món hời!

“Sao con người bà ta lại như vậy chứ?” Lữ Tú Anh tức giận: “Không đổi! Mẹ không đổi căn nhà này!”

Nhưng Lâm Dược Phi lại cảm thấy có thể cân nhắc: “Giá cả có thể đàm phán lại. Mẹ, ngày mai mẹ sang xem nhà dì Tiền trước đi.”

Lâm Dược Phi luôn cảm thấy em gái anh còn nhỏ, hôm nay mới đột nhiên ý thức được, em gái anh đã nên có một gian phòng dành riêng cho mình.

Đổi căn nhà hai phòng ngủ một phòng khách thành căn nhà ba phòng ngủ một phòng khách đúng là nhu cầu hiện giờ của gia đình anh.

“Tiếu Tiếu, em muốn có phòng riêng không?” Lâm Dược Phi hỏi em gái.

Trước kia Lâm Tiếu chưa bao giờ nghĩ tới vấn đề này, rất nhiều bạn học xung quanh cô đều không có phòng riêng, Lâm Tiếu cũng không cảm thấy mình thiếu thốn thứ gì.

Nhưng khi nghe anh trai hỏi thế, Lâm Tiếu vẫn nghiêm túc suy nghĩ một lát.

Nếu như cô có phòng riêng của mình, cô có thể mua một cái giá sách lớn, đặt tất cả sách vở của mình lên trên đó đúng không? Bây giờ giá sách nhỏ của cô đã bị lấp đầy rồi, những cuốn sách còn lại chỉ có thể cất trong ngăn tủ.

Nếu như cô có phòng riêng, ban đêm cô vụng trộm bật đèn đọc sách có phải cũng sẽ không bị mẹ phát hiện ra? Cô muốn đọc đến mấy giờ cũng được!

Con ngươi của Lâm Tiếu xoay tít hai vòng, cô gật đầu nói: “Em muốn có phòng riêng!”

Bình Luận (0)
Comment