Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 941 - Chương 941.

Chương 941. - Chương 941. -

"Thời gian của mỗi người đều có hạn." Lâm Tiếu thở dài, chuyện cô "muốn làm" chỉ có thể nhường đường cho chuyện cô "vô cùng muốn làm".

Ba người bạn cùng phòng trong ký túc xá đều đã tham gia vào câu lạc bộ yêu thích của họ, hoặc là tham gia vào hội sinh viên. Vì vậy, họ gặp gỡ những người bạn mới. Trong các hoạt động hàng tuần của câu lạc bộ, họ có thể làm những điều yêu thích với những người bạn mới có cùng chung hứng thú.

Bạn bè mới của Lâm Tiếu ở đại học rất ít. Không phải bạn học cùng lớp ở đại học đều có quan hệ gần gũi. Bạn bè thân thiết nhất của Lâm Tiếu cũng chỉ có ba nữ sinh ở cùng ký túc xá.

May mắn là quan hệ trong ký túc xá các cô rất hòa hợp!

Thỉnh thoảng cũng có một chút mâu thuẫn nhỏ, ví dụ như lúc cậu kéo ghế đụng phải ghế của tớ, lúc cậu phơi quần áo dính ướt quần áo của tớ nhưng mọi người đều không để ở trong lòng.

"Nghe nói quan hệ của bốn người trong ký túc xá Bành Vũ Kỳ vô cùng kém, bốn người trong ký túc xá chưa bao giờ nói chuyện với nhau." Châu Tinh nói.

Lâm Tiếu khó có thể tưởng tượng được: "Ở trong cùng một ký túc xá mà không nói một câu nào cả sao?” Vậy bầu không khí kia phải áp lực biết bao nhiêu!

Châu Tinh cũng cảm thấy rất khoa trương: “Đúng vậy! Nhưng ký túc xá nam thật sự dễ xảy ra mâu thuẫn hơn.”

Bởi vì một khi nam sinh đã lôi thôi thì thật sự là không có điểm mấu chốt.

Nếu như trong ký túc xá mà bốn nam sinh đều lôi thôi thì có lẽ còn có thể hòa hợp một chút. Nhưng nếu có người sạch sẽ, lại có người đặc biệt lôi thôi, vậy mâu thuẫn này sẽ không cách nào hòa giải.

Lâm Tiếu cảm thấy may mắn nói: "Cũng may ký túc xá của chúng ta có quan hệ tốt.”

Mấy ngày trước, trong ký túc xá của Lâm Tiếu còn tiến hành một buổi nói chuyện ban đêm. Mười một giờ không biết tại sao đang nằm trên giường, họ lại bắt đầu nói chuyện phiếm, đã trò chuyện là không dừng lại được. Từ mười một giờ đến mười hai giờ, một giờ, hai giờ cho đến tận ba giờ sáng, họ mới lần lượt đi ngủ.

Một giây trước Châu Tinh còn chê cười Lý Phương Khiết đang nói chuyện thì im bặt, một giây sau, khi Tôn Nhã Bình nói chuyện với Châu Tinh thì đã không nghe thấy tiếng của Châu Tinh nữa.

Lâm Tiếu và Tôn Nhã Bình cười thầm trong chốc lát, sau đó hai người cũng yên lặng đi ngủ.

Sáng hôm sau không có lớp học, bốn người trong ký túc xá đều ngủ một giấc dài. Sau khi Châu Tinh rời giường, vẻ mặt đầy mờ mịt hỏi: “Hôm qua tớ ngủ thế nào vậy?”

Lâm Tiếu: “Cậu vừa chê cười Lý Phương Khiết ngủ thiếp đi, vừa tự mình ngủ thiếp đi.”

Châu Tinh: "Không thể nào! Tối qua chúng ta đã nói về chuyện gì đó?" Châu Tinh bối rối.

Lâm Tiếu nhắc nhở cô ấy: "Cậu đếm qua tất cả các bạn nam mà cậu đã thầm thương trộm nhớ từ thời tiểu học, trung học cơ sở đến trung học phổ thông.”

Ký ức tối hôm qua lập tức ùa về, Châu Tinh a lên một tiếng, cầm lấy cốc đánh răng của mình chạy về phía phòng để nước. Tối hôm qua sao cô ấy lại nói đến cả cái này chứ, thật là mất mặt.

"À, Lâm Tiếu, từ trước đến giờ cậu chưa từng thích một nam sinh nào sao?" Gần trưa, trong phòng để nước chỉ có bốn nữ sinh trong ký túc xá của Lâm Tiếu, mọi người vừa rửa mặt vừa nói chuyện phiếm bên trong phòng để nước.

Buổi nói chuyện tối hôm qua, ba nữ sinh trong ký túc xá đều nói đến nam sinh mà mình thích, chỉ có một mình Lâm Tiếu là không nói.

Lâm Tiếu lắc đầu: "Không có."

“Lâm Tiếu còn nhỏ mà.” Lý Phương Khiết nói. Đều là sinh viên của lớp thanh thiếu niên nhưng tuổi tác cũng có chênh lệch, Lâm Tiếu là người nhỏ tuổi nhất trong bốn người ở ký túc xá.

Châu Tinh: “Cũng không phải rất nhỏ mà, từ tiểu học tớ đã có người thầm mến rồi mà.”

Lý Phương Khiết cười nói: "Đó là do cậu dậy thì sớm, ánh mắt lớn nhưng người không lớn." Châu Tinh là người nhỏ nhắn nhất trong ký túc xá.

Tôn Nhã Bình nói: “Rất bình thường mà, Lâm Tiếu vốn không hòa hợp được với những nam sinh cùng tuổi.”

Tuy rằng đều học lớp thanh thiếu niên của Bắc Đại nhưng Lâm Tiếu là người nhỏ tuổi nhất, nhảy lớp nhiều nhất trong các số các cô. Tôn Nhã Bình giơ ngón tay ra đếm: "Lâm Tiếu học trung học, các bạn học còn ở lại tiểu học, Lâm Tiếu học đại học, các bạn học vẫn còn ở trường trung học.”

"À, đúng rồi, tớ nhớ cậu học trung học là học lớp năm năm, vậy có phải các bạn học trung học của cậu cũng nên lên đại học rồi hay không?" Tôn Nhã Bình hỏi.

Lâm Tiếu gật đầu: “Ừ.”

Các bạn cùng lớp năm năm của Lâm Tiếu năm nay đều nên học đại học. Chu Tuệ Mẫn và Triệu Hiểu Long năm nay đoạt giải thưởng trong cuộc thi, được cử đi học đại học. Chu Tuệ Mẫn được cử đến Bắc Đại, Triệu Hiểu Long được cử đến Thanh Hoa, học kỳ sau là họ có thể gặp nhau ở Bắc Kinh.

Bình Luận (0)
Comment