Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 962 - Chương 962.

Chương 962. - Chương 962. -

Diệp Văn Nhân vô cùng kích động xách hành lý lên đại học, vừa xuống xe lửa thì suýt bị bức xạ nhiệt tát vào mặt.

“Còn sao lại nói thế ấy à? Tháng chín tớ đi trong trường, cảm thấy mình là cái bánh bao trong lồng hấp.”

“Tháng chín có liên tiếp mấy hôm hễ đến tối là đổ mưa, cứ đến ban ngày là trời trong. Mặt trời vừa mọc thì nước mưa tối hôm qua bốc hơi, trên đường tớ đi học về nhà, không biết mình đã bị nướng chín bao nhiêu lần nữa.”

Vương Hồng Đậu và bạn thân vui vẻ chia sẻ: “Tớ cũng kiếm tiền trong trường nữa.”

Vương Hồng Đậu đã nghe Lâm Tiếu kể chuyện của chị Tiểu Vân từ lâu, sau khi cô ấy biết mình và chị Tiểu Vân học chung trường đại học thì thầm nghĩ nếu chị Tiểu Vân đã có thể kiếm tiền từ lúc học đại học, vậy cô ấy cũng có thể thử xem.

Nhưng cha mẹ của Vương Hồng Đậu không yên tâm cho cô ấy đi làm thêm bên ngoài, ra ngoài làm gia sư cũng lo sợ không an toàn, cuối cùng cô ấy tìm được một công việc làm ngoài giờ ngay trong trường, đến căn tin phụ giúp mỗi tuần ba ngày.

Tuy tiền kiếm được không nhiều, nhưng gom lại cũng đủ để ăn mấy bữa Pizza Hut, bữa Pizza Hut này là tiền của chính Vương Hồng Đậu.

Cuộc sống đại học của Vương Hồng Đậu và Diệp Văn Nhân đều mang nét đặc sắc riêng, chỉ có của Trần Đông Thanh là giống với Lâm Tiếu nhất.

Thời khóa biểu của sinh viên ngành y vừa nhiều vừa khó, trừ việc học ra thì Trần Đông Thanh chẳng còn thời gian để làm chuyện khác nữa.

Cậu ấy hơi ngại nói: “Tớ cũng chẳng tham gia câu lạc bộ gì hết.” Lúc muốn khuây khỏa thì đến phòng đàn của trường đánh đàn dương cầm.

Đa số thời gian đều là đọc sách đọc sách đọc sách, học hành học hành học hành.

Hết kỳ nghỉ đông, Lữ Tú Anh lên Bắc Kinh chung với Lâm Tiếu. Lâm Tiếu về trường, Lữ Tú Anh bắt đầu bận rộn trang hoàng nhà cửa.

Học kỳ cuối cùng thời đại học, tương lai của các sinh viên dần được xác định.

Trong ký túc xá của Lâm Tiếu, Châu Tinh, Lý Phương Khiết cũng đều đã thành công đậu tiến cử như ý nguyện, Tôn Nhã Bình cũng đã tìm được việc làm.

Sau khi tốt nghiệp, mọi người sẽ lập tức mỗi người một hướng, các bạn học đều vô cùng trân quý lần tụ họp cuối cùng trong trường đại học.

Học kỳ cuối cùng này, số lần Lâm Tiếu ăn cơm chung với các bạn còn nhiều hơn ba năm trước cộng lại. Đột nhiên cô phát hiện ra mối quan hệ giữa mình và các bạn trước kia vẫn rất xa cách, cô luôn bận học nên không giao lưu gì nhiều với sinh viên cùng khối.

Lúc gần tốt nghiệp, mối quan hệ của mọi người trái lại càng gần nhau hơn. Lâm Tiếu nghe được không chỉ một bạn nói với cô rằng ngày xưa không dám nói chuyện với cô, giờ mới phát hiện thật ra Lâm Tiếu vô cùng hòa đồng thân thiện.

Lâm Tiếu tò mò hỏi bạn chung ký túc xá: “Lẽ nào trông tớ đáng sợ lắm sao?”

Châu Tinh cười: “Tất nhiên là không.”

“Nhưng lúc chưa thân với cậu, quả thật không dám đến gần cậu cho lắm.” Hào quang trên người Lâm Tiếu quá chói mắt, hơn nữa Lâm Tiếu có một thế giới nhỏ hoàn chỉnh của riêng mình, khi cô chìm vào thế giới ấy sẽ tỏa ra một cảm giác làm người ta không dám quấy rầy.

Mùa tốt nghiệp, Lâm Tiếu nói cho mẹ mấy quán cơm ngon cô ăn được ở gần trường. Mẹ sửa nhà rất bận, bật bếp trong nhà sắp cho thuê cũng không tiện lắm, nên phải giải quyết vấn đề ăn uống bằng cách gọi đồ bên ngoài, lúc rảnh cũng đến căn tin Bắc Đại ăn chung với Lâm tiếu.

Lữ Tú Anh xoa mặt của mình: “Đồ xào bên ngoài nhiều dầu mỡ quá, ăn mập lên luôn.”

Lâm Tiếu lập tức nói: “Mẹ không mập chút nào.”

Lữ Tú Anh: “Sắp rồi con, hai tháng nữa là sửa xong nhà rồi.”

“Hè năm nay thông gió, mùa thu có thể vào ở.”

Lữ Tú Anh mặc sức tưởng tượng về cuộc sống sau khi sửa xong nhà rồi dọn vào sống cạnh Lâm Tiếu.

Thế nhưng kế hoạch không theo kịp sự đổi thay, đột nhiên có tin tốt lớn đã thay đổi kế hoạch sau đó của bà.

Bà nhận cuộc gọi của Lâm Dược Phi xong, cả người vui mừng suýt nhảy lên: “Sao chứ? Tiểu Vân mang thai rồi?”

“Mai mẹ lái xe về liềm!”

“Con hỏi Tiểu Vân muốn ăn gì không? Con mau giúp mẹ nghĩ thử xem có thứ gì ở nhà chúng ta khó mua không, mẹ mua từ Bắc Kinh mang về.”

Sau khi Lữ Tú Anh cúp máy thì mất tận nửa ngày trời mới dần khôi phục tinh thần, chia sẻ tin tốt lành này đến Lâm Tiếu: “Tiếu Tiếu, chị Tiểu Vân con có thai rồi con ơi!”

“Dạ?” Lâm Tiếu mừng rỡ bất ngờ nói: “Anh trai với chị Tiểu Vân sắp có em bé rồi ạ?”

Lâm Tiếu biết được mẹ phải về nhà, lật sổ lịch trình của mình, lập tức quyết định về chung với mẹ.

Trên đường về nhà, cô cũng cầu nguyện giúp anh trai và chị Tiểu Vân.

Chị Tiểu Vân có em bé trong bụng, nhưng phải lớn lên giống chị Tiểu Vân đấy, tuyệt đối đừng giống anh mình.

Bình Luận (0)
Comment