Trọng Sinh 1988 Em Gái Ruột Của Nam Chính Truyện Niên Đại ( Dịch Full )

Chương 999 - Chương 999.

Chương 999. - Chương 999. -

Khi về nhà, Chu Tuệ Mẫn và Dư Chiêu Chiêu cùng nhau bắt taxi.

Trần Đông Thanh lái xe đưa Lâm Tiếu, Diệp Văn Nhân và Vương Hồng Đậu về nhà. Người đầu tiên đưa về là Vương Hồng Đậu, người thứ hai là Diệp Văn Nhân, cuối cùng là Lâm Tiếu.

“Hả, không đúng, sao cậu lại đi đường vòng như thế này chứ.” Vương Hồng Đậu nói: “Vừa rồi rẽ trái ở ngã tư, đưa Văn Nhân và Tiếu Tiếu về nhà trước, cuối cùng là đến tớ, đi như thế là gần nhất.”

Trần Đông Thanh: “Vừa rồi tớ quên rẽ, thật ra thì khoảng cách cũng gần giống nhau.”

Vương Hồng Đậu: “Nó xa hơn nhiều, sao cậu lại huých tay tớ?” Vương Hồng Đậu quay sang nhìn Diệp Văn Nhân.

Diệp Văn Nhân lặng lẽ thở dài, vờ như không có chuyện gì xảy ra, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Viên Kim Lai nói vài ngày nữa mời mọi người đi ăn cơm, ban đầu Lâm Tiếu và mọi người chỉ coi đó là một lời mời khách sáo. Không ngờ hai ngày sau lại thật sự nhận được điện thoại của Viên Kim Lai, hoạt động quảng cáo ba ngày của phòng tập thể hình vừa kết thúc, Viên Kim Lai lập tức đặt nhà hàng.

“Lâm Tiếu, cậu có đi không?” Vương Hồng Đậu gọi điện thoại, bàn bạc cùng Lâm Tiếu: “Viên Kim Lai đặt nhà hàng đắt thật đấy, nhà hàng đắt như vậy chắc chắn không thể để cậu ấy mời, hay là nếu bọn mình đi thì chia đều.”

Viên Kim Lai cũng mời Chu Tuệ Mẫn và Dư Chiêu Chiêu gặp ở trung tâm mua sắm ngày hôm đó, nhưng Chu Tuệ Mẫn và Dư Chiêu Chiêu đều biết đó là một lời mời lịch sự, nên cả hai đều từ chối: “Tụ tập cùng bạn học thời tiểu học của cậu đi.”

Cuối cùng, Lâm Tiếu, Trần Đông Thanh, Vương Hồng Đậu và Diệp Văn Nhân cùng nhau đến nhà hàng.

Trên đường đi, Vương Hồng Đậu nói: “Này, tớ bây giờ không quen với ngoại hình của Viên Kim Lai khi trưởng thành, thực sự rất đẹp trai.”

Hôm nay Vương Hồng Đậu nói người này đẹp trai, hôm sau lại người kia đẹp trai, ngôi sao mà cô ấy thích thường xuyên thay đổi, Lâm Tiếu sớm đã miễn nhiễm khi nghe điều này rồi, mà cô bày tỏ sự nghi ngờ về gu thẩm mỹ của Vương Hồng Đậu: “Hồi đầu cậu cũng nói anh trai tớ đẹp trai.”

Lâm Tiếu tò mò hỏi: “Vậy cậu cảm thấy anh trai tớ và Viên Kim Lai, ai đẹp trai hơn?”

Vương Hồng Đậu cười khúc khích: “Vài năm trước đương nhiên là anh trai cậu đẹp trai hơn, nhưng bây giờ, anh trai cậu đã ba mươi tuổi, còn có hai đứa con. Viên Kim Lai mới hai mươi tuổi đầu, Viên Kim Lai nhỉnh hơn một chút.”

Vương Hồng Đậu nói xong, nhanh chóng nhìn sắc mặt Lâm Tiếu, nói: “Nhưng anh trai của cậu vẫn rất đẹp trai, bây giờ có sức hấp dẫn của người trưởng thành.”

Vẻ mặt Lâm Tiếu bất đắc dĩ: “Tớ cũng sẽ không tức giận.” Cô từ trước đến giờ chưa từng cảm thấy anh trai mình đẹp trai.

Viên Kim Lai đã đến nhà hàng từ trước, Vương Hồng Đậu vừa ngồi xuống liền nhắc đến việc bữa ăn hôm nay sẽ chia đều, Viên Kim Lai xua tay: “Không cần không cần, nhà hàng này là do bạn tớ mở, cậu ấy giảm giá cho tớ, chỉ lấy giá gốc thôi.”

Vương Hồng Đậu hoài nghi, Viên Kim Lai làm việc ở phòng tập thể hình, vậy mà lại quen biết ông chủ lớn của một nhà hàng cao cấp, cậu ấy không phải đang chém gió chứ?

Vương Hồng Đậu: “Vậy thì bọn mình chia đều giá gốc.”

Viên Kim Lai: “Thật sự không cần mà.”

Viên Kim Lai dường như đã nhìn ra sự hiểu lầm của Vương Hồng Đậu đối với bản thân, sau khi đồ ăn được dọn ra, cậu ấy tìm cơ hội giải thích: “Chính tại chỗ này, mấy năm trước tớ cũng mở một nhà hàng, nhưng lại liên tục thua lỗ, sau đó một người bạn của tớ tiếp quản, cải tạo lại, thay đổi lại chiến lược định hướng, bắt đầu mới kiếm ra tiền.”

Mở nhà hàng là dự án kinh doanh đầu tiên của Viên Kim Lai, nhưng thất bại.

Lần kinh doanh thứ hai, Viên Kim Lai mở một khách sạn nhỏ, nhưng lại tiếp tục thất bại.

Lần kinh doanh thứ ba này, mở một phòng tập thể hình.

Lúc này, Vương Hồng Đậu mới kinh ngạc khi biết Viên Kim Lai hóa ra không phải là làm việc cho phòng tập thể hình, mà chính là ông chủ ở đó.

“Trời đất, tớ mới đi làm được hai năm mà cậu đã kinh doanh ba lần rồi.” Vương Hồng Đậu kinh ngạc thốt lên.

Viên Kim Lai nở một nụ cười: “Thời gian các cậu đi học rất dài, còn tớ thì sớm đã nghỉ học.”

Khi mới bắt đầu vào bữa ăn, Vương Hồng Đậu rất ngại hỏi những điều đó. Nhưng Viên Kim Lai lại rất giỏi trong việc khuấy động bầu không khí trên bàn ăn, giữa bữa ăn, Vương Hồng Đậu không còn cảm thấy không được tự nhiên nữa, hỏi ra một câu hỏi mà bản thân tò mò: “Vậy ba lần khởi nghiệp đó cậu lấy tiền ở đâu?”

Viên Kim Lai có khả năng đặc biệt nào để thu hút đầu tư không, làm sao mà các nhà đầu tư lại sẵn lòng đầu tư vào cậu ấy một lần, hai lần, ba lần.

Viên Kim Lai cười lớn: “Tất cả đều là do cha mẹ tớ đầu tư.”

Vương Hồng Đậu sửng sốt một lúc, sau đó mỉm cười: “Lần kinh doanh thứ ba của cậu nhất định sẽ thành công.”

Viên Kim Lai: “Vậy phải mượn lời may mắn của cậu rồi.”

Vương Hồng Đậu: “Thật đấy, tớ rất thích thú trước cách quảng cáo của các cậu, muốn trải nghiệm thử lớp thể dục nhịp điệu và lớp khiêu vũ của các cậu.”

Viên Kim Lai: “Còn muốn thử gì, muốn đến lúc nào đều được, làm sao tớ có thể thu tiền bạn học cũ của mình được chứ.”

Bình Luận (0)
Comment