Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 136 - Chương 136: Muốn Ôm Cô Trong Vòng Tay, Cẩn Thận Dè Dặt Hôn Lên Mắt

Chương 136: Muốn Ôm Cô Trong Vòng Tay, Cẩn Thận Dè Dặt Hôn Lên Mắt Chương 136: Muốn Ôm Cô Trong Vòng Tay, Cẩn Thận Dè Dặt Hôn Lên Mắt

Trần Giang Hà mở to mắt, vừa âm thầm thăm hỏi cả nhà Trương Minh Kiệt, vừa nói:

"Lời của tên đó mà cậu cũng tin à?"

"Tớ không tin."

Khương Diệc Xu mấp máy môi, hơi chần chờ một chút, nói đúng sự thật:

"Cậu ấy nói rằng tận mắt chứng kiến cậu có hành động rất thân mật với cô gái khác, còn bảo tớ đi tới trường của cậu xem."

"Sau đó thì sao?"

Trần Giang Hà không giải thích, lời nói cũng biểu đạt rất rõ ý cậu tin tên đó không tin tôi?

"Tớ tin cậu."

Khương Diệc Xu nói nhỏ.

"Vậy là được rồi."

Trần Giang Hà nói câu chắc chắn, xong mới nghiến răng nghiến lợi nói:

"Sau này cậu cách xa tên Trương Minh Kiệt ra một chút. Sau này khi chúng ta kết hôn, phát cho tên đó cái thiệp cưới là được rồi, đừng phát kẹo mừng cho tên đó. Tên chó hoang không có não, lúc nào cũng đổ nước bẩn lên người tôi, nói xấu người tốt."

11 giờ tối, Trần Giang Hà và Khương Diệc Xu nói chuyện điện thoại xong, trở về ký túc xá vừa lòng thỏa ý mà đi ngủ.

Lúc này, trò chơi đánh bài trong ký túc xá vẫn chưa kết thúc.

Trước khi Trần Giang Hà xuống lầu gọi điện thoại, thì đã nhường chỗ ngồi phong thủy của mình cho Tôn Thiên.

Vốn tưởng rằng thằng nhóc này có được phúc khí kép phong thủy và tiền bạc, cho dù không thể thắng hoàn toàn nhưng cũng sẽ không thua quá nhiều, kết quả thật không ngờ chỉ trong một giờ ngắn ngủi, tiền hào xếp thành một núi nhỏ đã bị anh ta thua chỉ còn lác đác vài cái.

Trần Giang Hà không dám nhìn thẳng, cũng không có ý tham gia tái chiến ba trăm hiệp đánh bài với mọi người, bước vào phòng tắm để tắm rồi trở lại giường nằm xuống liền ngủ, ở trong mơ cùng hai người Từ Chỉ Tích, Khương Diệc Xu chơi bài poker, vừa chân thật lại kích thích.

Ngày mai là thứ bảy, không khí lạnh lẽo di chuyển về phía nam, nhiệt độ ở phía đông Quảng Đông chỉ sau một đêm giảm hơn 10 độ.

Ngoài trời gió rét vù vù, lúc Trần Giang Hà dậy sớm để thay đồ lót, đứng trên ban công khiến dương vật gần như tê cóng.

May mà tuổi trẻ khí huyết thịnh vượng, vào phòng run vài cái lại sinh khí dồi dào.

Hôm nay phải đến công ty tham dự cuộc họp định kỳ, Trần Giang Hà đã sớm chuẩn bị tinh thần bị phê bình, thậm chí bị sa thải, châm một điếu thuốc lá, mang theo những hợp đồng đã ký vài ngày trước, lảo đảo ra ngoài đi nhờ xe.

Tại cuộc họp định kỳ, Trần Giang Hà không những không bị phê bình, ngược lại vì anh đã ký được 48 hợp đồng chỉ trong một tuần, lần nữa lấy được tán dương và khen thưởng của Tông tổng.

Về chuyện thư luật sư, Tôn Hạo Lâm không nói đến một chữ, bầu không khí cuộc họp giống như mọi khi, không có gì đặc biệt.

“Tôn tổng vẫn thật là giữ được bình tĩnh.”

Trần Giang Hà sờ cằm, quan sát biểu cảm nhỏ của Tôn Hạo Lâm, anh cảm thấy Tôn tông nhất định đã biết chuyện thư luật sư, chỉ là không muốn trực tiếp tức giận ở trước mặt mọi người trong cuộc họp mà thôi.

Về phần tại sao Tôn tổng lại chọn ngấm ngầm chịu đựng, thậm chí còn cố tình né tránh, Trần Giang Hà không biết, dù sao thì anh cũng đã chuẩn bị sẵn sàng để bị sa thải trước khi đến, lợn chết không sợ nước sôi.

“Giang Hà, cậu đến phòng làm việc của tôi một chuyến.”

Khi tan họp. Tôn Hạo Lâm vẫy vẫy tay hướng Trần Giang Hà.

Trần Giang Hà thầm nhủ trong lòng chuyện nên tới cuối cùng cũng sẽ tới, sớm muộn mà thôi, bước vào phòng làm việc của anh ta.

“Ngồi.”

Nụ cười Tôn Hạo Lâm như thường, giơ tay ra hiệu cho Trần Giang Hà ngồi xuống, đun sôi nước để pha trà.

“Hiệu quả hoạt động của quận Thiên Hà đang tốt hơn qua từng tuần, một số nhân viên bán hàng cũ trong công ty nhìn thấy mà ghen tị, đều ở đây viết báo cáo xin điều đến Thiên Hà đi theo cậu làm, cậu thấy thế nào?”

Lãnh đạo không có ý kiến, tôi liền không có ý kiến.” Trần Giang Hà mỉm cười nói: “Nhưng mà, tôi không có phong kinh doanh cố định hoặc ký túc xá nhân viên ở đó, chỉ sợ sẽ tủi thân cho bọn họ.”

“Không khó để cậu thuê một văn phòng và chỗ ở gần trường Đại Học, tiền thuê dó công ty đảm nhận, tiền điện nước chính các cậu tự đảm nhận, có vấn đề gì không?” Tôn Hạo Lâm cười hỏi.

“Không thành vấn đề.” Trần Giang Hà gật đầu, thầm nghĩ Tôn tông đã hạ quyết tâm gài tai mắt bên cạnh tôi, hoặc là chấp nhận, hoặc là cút đi, không có lựa chọn nào khác.

“Được.” Tôn Hạo Lâm từ trên mặt bàn cầm lên một phần danh sách đưa cho Trần Giang Hà: “Đây là danh sách nhân viên xin điều đi khu Thiên Hà, cậu nhìn một chút, trở về nhanh chóng sắp xếp.”

Trần Giang Hà nhận lấy danh sách liếc nhìn.

Quận Hải Châu: Diệp Tiểu Dung, Triệu Vĩ.

Quận Phiên Ngu: Ngô Trung Hoa, Vương Ích Tri.

Quận Bạch Vân: Hứa Bằng Trình.

Quận Lệ Loan: Lý Ái Linh.

Quận Việt Tú: Chung Vân Hà.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0