"Ai vợ chồng son với cậu chứ?" Từ Chỉ Tích hỏi hắn.
"Cô bây giờ không thừa nhận, về sau nhưng là không còn danh phận ha." Trần Giang Hà nói.
"Hả?" Từ Chỉ Tích nhíu mày, lời này hình như đã từng nghe qua rồi, là lần trước ở thư viện?
"Cháy, đổ dầu."
Trần Giang Hà giả vờ như chưa nói gì, sau đó biến thành đầu bếp Trần một cách có trật từ và bắt đầu xào rau.
Cơm nước xong trời cùng vừa tối, Trần Giang Hà thậm chí cũng không kịp ở trong ký túc xá cô giáo Từ một lúc, liền vội vã ra ngoài bắt xe trở về Quan Thành.
Thứ nhất là ngày mai phải đi chúc tết, thứ hai là anh em gặp nạn, nhất định phải lập tức chạy trở về cứu hộ.
Tần Thiệu Hải: "Giang Hà, anh em nhiều năm như vậy, tôi có lý do hoài nghi miệng của cậu đã khai quang, tôi hiện tại đang trốn ở trong tủ quần áo của Triệu Hương Ngưng run rẩy."
Trần Giang Hà: "Run cái gì run, chiến binh thật sự phải dám đối mặt với cuộc sống ảm đạm và máu me."
Tần Thiệu Hải: "Này, cậu là không biết, Triệu Hương Ngưng là một tên lường gạt, cô ấy ở trên QQ nói với tôi là không có chồng, kết quả vậy mà có những hai người chồng, một người tiền nhiệm, một người đương nhiệm, hôm nay hẹn tôi đến nhà cô ấy chơi, tôi không nhịn được đã đồng ý, hiện tại thịt không ăn được còn chọc phải rắc rối."
Trần Giang Hà: "Gặp phải rắc rối gì?"
Tần Thiệu Hải: "Hai người chồng của cô ấy một trước một sau về nhà, giống như là đặc biệt đến để bắt tôi vậy, may mà ngăn tủ này rất lớn, quần áo quá nhiều, nếu không tôi cũng không trốn được rồi, mẹ nó, chuyện này rõ ràng là ở trong phim mới có, sao lại có thể xảy ra ở trên người tôi được chứ."
Trần Giang Hà: "Nghệ thuật đến từ cuộc sống, tác giả cũng không phải bịa ra một cách ngẫu nhiên, mà chính là viết sách dựa trên những ví dụ điển hình như cậu đó."
Tần Thiệu Hải: "..."
Trần Giang Hà: "Đúng rồi, cậu bây giờ tình thế đang nguy cấp, sao còn dám gửi tin nhắn cho tôi?"
Tần Thiệu Hải cuống lên: "Tôi chỉ có một mình cậu là anh em chân chính, bạn bè thân thiết, thời khắc mấu chốt không tìm cậu, lẽ nào báo cảnh sát?"
Trần Giang Hà: "Gửi địa chỉ cụ thể qua, anh trai lập tức đến."
Tin nhắn này vừa gửi xong, Trần Giang Hà rất nhanh nhận được địa chỉ, đưa tay vỗ nhẹ vai tài xế phía trước, đưa tới một tờ một trăm nhân dân tệ, thuận tiện nói: "Sư phụ, làm phiền lái nhanh lên một chút, anh em của tôi chơi đĩ đã bị bắt, vội vã đến bảo lãnh cho hắn."
"Ồ, bây giờ sớm như vậy đã chơi rồi sao, ngay cả ngày thứ hai của năm mới cũng không buông tha?"
Tài xế sư phụ chân mày cau lại, đạp chân ga một cái, xe taxi lái với tốc độ như tên lửa, nhanh như chớp.
Nơi ở của Triệu Hương Ngưng nằm trong một tiểu khu cao cấp xa hoa cách ga hành khách phía Nam không xa.
Trần Giang Hà ở cửa tiểu khu siêu thị mua hai bình rượu, hai hộp thuốc, mua một ít vải và nhãn.
Mua đồ xong, Trần Giang Hà liếc nhìn nhà hàng hải sản duy nhất mở cửa ở khu vực quanh đó, lập tức giả bộ như là đến chúc tết, nghênh ngang tiến vào tiểu khu, đi tới trước cửa nhà Triệu Hương Ngưng, bấm chuông cửa vang lên leng keng leng keng.
"Ai vậy?"
Sau khi Trần Giang Hà bấm chuông cửa, bên trong truyền đến một giọng nói trầm thấp, rất nhanh đã có người đi tới mở cửa ra.
"Xin chào, xin hỏi đây là nhà của giám đốc Triệu, Triệu Hương Ngưng đúng không?"
Trên mặt Trần Giang Hà mang theo nụ cười, lịch sự hỏi.
Người đàn ông trung niên mở cửa đánh giá Trần Giang Hà từ trên xuống dưới, thấy hắn nói chuyện khách khí, trong tay mang theo rượu, thuốc lá với gói quà chúc tết, không giống như là tới gõ cửa phá, khuôn mặt u ám trông khá hơn một chút.
"Đúng vậy." Người đàn ông trung niên gật đầu, nhưng lại đứng thẳng tắp ở cửa, không có ý để cho Trần Giang Hà vào cửa, ngữ khí có chút lạnh lùng hỏi một câu: "Cậu là ai?"
"Tôi là Trần Giang Hà, giám đốc kinh doanh chi nhánh công ty 9527, đến chúc tết chị Triệu."
Trần Giang Hà thoải mái công khai thân phận với mục đích đến, trên mặt còn mang theo vẻ áy náy giải thích một câu: "Đáng lẽ là phải tới sớm hơn, nhưng thân thích trong nhà quá nhiều, cho nên kéo dài đến bây giờ mới tới được, thông cảm hộ tôi."
"Ồ." Người đàn ông trung niên vẻ mặt trở nên nghiêm túc, mấy ngày trước liền nghe bà xã nói đến một chàng trai ở trong công ty 9527 rất lợi hại, còn đang học đại học đã làm tổng giám đốc công ty chi nhánh, có thể là người đang đứng trước cửa đến chúc tết trễ này.
"Xin mời vào, mời vào, thật xin lỗi, trong nhà có một chút loạn."
Người đàn ông trung niên khách khí mời Trần Giang Hà vào cửa, sau đó hướng về phía phòng ngủ gọi một tiếng: "A Ngưng, có khách tới."
"Đến đây." Triệu Hương Ngưng buồn buồn đáp lại một câu, chậm rãi từ phòng ngủ đi ra, kiểu tóc có chút loạn, con mắt đỏ hoe giống như là vừa mới khóc.
"Là cậu à, Giang Hà."
Triệu Hương Ngưng nhìn thấy Trần Giang Hà đang ngồi trong phòng khách trên ghế sô pha, có chút ngoài ý muốn, lại có chút kinh hỉ.
"Chị Triệu, chúc mừng năm mới."
Trần Giang Hà đứng dậy, cười hì hì đem đồ mang tới đưa cho cô.
"Tới thì tới nha, mang nhiều đồ như vậy làm gì, ông nhà tôi không hút thuốc lá cũng không uống rượu, lãng phí lắm." Triệu Hương Ngưng ngoài miệng nói như vậy, nhưng cũng cười đem đồ vật nhận lấy.
"Không hút thuốc lá, không uống rượu là một người đàn ông tốt, đốt đèn lồng cũng tìm không được, chị Triệu thật có phúc."
Trần Giang Hà nói một câu, hoàn toàn là tâng bốc hai vợ chồng Triệu Hương Ngưng với chồng cô.
Triệu Hương Ngưng tuy mới vừa rồi cãi nhau lớn với người chồng hiện tại của mình là Trịnh Hoa Sinh, nhưng cô vẫn mỉm cười khi nghe những lời của Trần Giang Hà nói, trên mặt vẫn tươi cười, nói: "Chồng của tôi có thói quen sinh hoạt tốt, cũng rất kỷ luật, chính là tính khí có chút xấu, thích mắng người."
------
Dịch: MBMH Translate