Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 266 - Chương 266: Đi Chung Cùng Với Hai Đại Mỹ Nữ, Áp Lực Của Em Có Hơi Lớn

Chương 266: Đi Chung Cùng Với Hai Đại Mỹ Nữ, Áp Lực Của Em Có Hơi Lớn Chương 266: Đi Chung Cùng Với Hai Đại Mỹ Nữ, Áp Lực Của Em Có Hơi Lớn

“Được rồi, đừng nháo nữa.” Từ Chỉ Tích giơ tay đẩy móng vuốt Trần Giang Hà ra: “Đã trễ thế này, cậu yên tâm để dì nhỏ đi một mình bắt xe về?”

“Hay là đêm nay ngủ ở chỗ tôi đi?” Từ Chỉ Tích nói với Trịnh Gia Hân.

Trịnh Gia Hân vừa định gật đầu đồng ý, Trần Giang Hà lập tức giơ tay cắt ngang: "Không được, tuyệt đối không được, cháu còn chưa ngủ, dì không thể làm tu hú chiếm tổ được.”

Trịnh Gia Hân tức giận đến nghiến răng.

Mặt Từ Chỉ Tích thì đỏ đến không thể đỏ hơn, tên khốn kiếp này đứng ở trước mặt dì nhỏ, thật sự là cái gì cũng dám nói.

Trịnh Gia Hân tức giận, nhìn thấy Trần Giang Hà và Từ Chỉ Tích ở chung tốt như vậy, trong lòng vẫn vui mừng thay anh, mỉm cười nói: "Tôi về đây, lần sau lại đến thăm hai người.”

“Tôi tiễn cô.”

“Cháu tiễn dì.”

Lần này, Từ Chỉ Tích và Trần Giang Hà trăm miệng một lời.

“Chỉ Tích, cô ở lại ký túc xá đi, đi chung cùng với hai đại mỹ nữ, áp lực của em có hơi lớn.”

Trần Giang Hà cười ngây ngô, sau đó bước nhanh đến trước mặt dì nhỏ, nháy mắt.

Trịnh Gia Hân hiểu ý, sau khi vẫy tay tạm biệt Từ Chỉ Tích thì đi theo Trần Giang Hà rời khỏi ký túc xá giáo viên.

Đi một đường đến cổng chính trường học, Trịnh Gia Hân vẫn luôn im lặng.

Sau khi đi ra khỏi cửa một đoạn, cô bỗng nhiên xoay người, ánh mắt chăm chú nhìn Trần Giang Hà.

“Làm sao vậy?” Vẻ mặt Trần Giang Hà bình tĩnh nhìn dì nhỏ.

"Khi còn bé, cháu luôn thích sưu tầm những tấm thiệp, tem, viên bi xinh đẹp, bây giờ lớn lên, bắt đầu sưu tầm người đẹp rồi à?"

“Không.” Trần Giang Hà lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Cháu đang sưu tầm tình yêu.”

Trịnh Gia Hân nghe được lời này, đôi mắt đẹp trừng thật to, hay cho một câu sưu tầm tình yêu, thế mà cô lại vô lực phản bác?

Trần Giang Hà thấy thế gánh nặng trong lòng buông lỏng, nói với dì nhỏ: "Dì đừng nghĩ quá nhiều, cháu sẽ dẫn dì đi gặp mối tình đầu của cháu trước, sau đó ngày mai đi Cương Đỉnh, lấy cho dì một chiếc máy tính xách tay, lại tặng một chiếc điện thoại di động, thế nào?"

“Không cần.” Trịnh Gia Hân lắc đầu, nói. “Dì tự kiếm tiền mua.”

”Còn khách sáo với cháu làm gì?” Trần Giang Hà cực kỳ hào phóng nói: "Tiền mua máy tính và điện thoại cháu ứng trước, sau này cố gắng làm thêm trả nợ là được."

Trịnh Gia Hân đầu tiên là sửng sốt, sau đó giậm chân: "Hừ, biết ngay tên nhóc thối này không tốt bụng như vậy.”

“Có phải hối hận vì đã đồng ý làm việc giúp cháu không?” Trần Giang Hà hỏi.

Trịnh Gia Hân gật đầu: "Đúng vậy, đặc biệt hối hận, cảm giác như lên thuyền giặc.”

“Có thể hối hận, không thể đổi ý.”

Trần Giang Hà người này chèo thuyền không cần mái chèo, toàn dựa vào sóng, vỗ vỗ mông đi về phía trước: "Bắt xe đi Trung Đại, thuận tiện ăn chút gì, cháu còn chưa ăn cơm tối."

"Lần sau tự vỗ mông mình, không biết lớn nhỏ!" Trịnh Gia Hân thở phì phò đuổi theo bước chân của anh.

Trần Giang Hà căn bản không để trong lòng, dì có thể đánh cháu, cháu không thể thỉnh thoảng đánh lại? Muốn cháu "kính lão", dì cũng phải "yêu trẻ" chứ.

Trên xe taxi đi đến Trung Đại, Trần Giang Hà nhắn tin cho Tần Thiệu Hải: "Lần trước bố trí nhiệm vụ cho cậu, hoàn thành đến đâu rồi?"

Tần Thiệu Hải gần như trả lời ngay: "Nhiệm vụ gì vậy?”

Trần Giang Hà phỉ nhổ: "Giả ngu đúng không, bữa ăn khuya đêm nay không có phần của cậu, để bạn cùng phòng của cậu ra ngoài ăn uống với tôi là được.”

“Ha ha ha, đừng nóng vội, gần đây ngày nào tôi cũng nghiên cứu hoạt động thương mại điện tử xuyên biên giới, không dám nói là tinh thông, nhưng ít nhất chạm đến ngưỡng cửa, nắm giữ cơ sở.”

Tần Thiệu Hải vội vàng đáp lại: "Mặt khác, ba người bạn cùng phòng của tôi rất có hứng thú với hoạt động thương mại điện tử xuyên biên giới, muốn làm thêm.”

“Thế còn tạm được.” Trần Giang Hà trả lời: “Lần sau lúc tôi hỏi cậu chính sự, đừng có giả bộ ngớ ngẩn lừa tôi.”

"Tôi đang trên đường đến Trung Đại, nếu không kẹt xe thì bốn mươi phút sẽ đến, nếu cậu không có việc gì làm thì đi Lan Quế Phường đặt chỗ đi, tiện thể mang theo các bạn cùng phòng của cậu đi làm quen chút."

“Được.” Tần Thiệu Hải đồng ý rất dứt khoát, nhưng vẫn nhịn không được hỏi thêm một câu: “Mấy thanh niên chúng ta đi Lan Quế Phường ăn khuya liệu có xa xỉ quá không?”

“Còn có Khương Diệc Xu và dì tôi.” Mặt Trần Giang Hà không chút thay đổi trả lời tin nhắn.

“Roger that! "Tần Thiệu Hải kích động đến mức lăn mặt vào bàn phím điện thoại gửi một câu tiếng Anh.

Trần Giang Hà liếc mắt nhìn tin nhắn tiếng Anh Tần Thiệu Hải gửi đến, ngó ngó người dì có trình độ tiếng Anh cấp tám ngồi ở bên: "Ôi, Mã Khả bé nhỏ, thế mà dám múa rìu qua mắt thợ?"

Gửi tin nhắn cho Tần Thiệu Hải xong, Trần Giang Hà lập tức gọi điện thoại liên lạc với Khương Diệc Xu.

“Diệc Xu, lát nữa anh đi tìm em, dẫn em đi gặp mấy người bạn.” Trần Giang Hà nói.

“Được.” Khương Diệc Xu vui vẻ đồng ý.

Trần Giang Hà vốn muốn bảo Khương Diệc Xu mang bạn cùng phòng theo, nhưng ngẫm lại thì thôi quên đi, yêu đương với Diệc Xu lâu như vậy, một chữ cô cũng không đề cập đến bạn cùng phòng, có thể thấy được quan hệ ký túc xá cũng không hòa thuận, không cần phải mặt nóng dán mông lạnh.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0