“Hầm rượu của ba chứa nhiều báu vật quý hiếm trên thị trường, chúng ta cùng đi xem.” Lâm Tư Tề kéo khuỷu tay Trần Giang Hà.
Liễu Yến Thu thì cười chúm chím nói một câu với chồng: “Chỉ tham quan thôi chưa đủ, hôm nay đứa trẻ lái xe đến, anh phải để vài chai rượu ngon vào cốp xe của cậu ấy, có thể sẽ có ích khi giao tiếp với các lãnh đạo về sau.”
“Nhìn xem, thằng nhóc như cậu có phúc biết bao, lần đầu tiên đến cửa, ba mẹ vợ đã muốn giúp cậu đút lót đối nhân xử thế rồi.”
Lâm Triết Bình nhìn Trần Giang Hà, vung tay lên, nói: “Đến đến đến, bốn người một nhà chúng ta cùng đi.”
“Tiểu Hạp Tử cũng phải đi.”
Lâm Tư Tề giơ tay lên gọi chú chó Phốc Sóc của cô đến, ôm lấy sóng vai cùng Trần Giang Hà.
Hầm rượu của nhà họ Lâm nằm ở tầng ngầm thứ hai của biệt thự, khi mở cửa bước vào, hiệu ứng thị giác đặc biệt rung động, không gian lưu trữ riêng to lớn thiết kế tuyệt vời, hàng loạt loại rượu nổi tiếng được trưng bày trên kệ rượu, dưới ánh đèn lạnh lộ ra khiêm tốn mà xa hoa, trong đó bộ sưu tập bắt mắt nhất, số lượng nhiều nhất chính là rượu Mao Đài.
Người bình thường cất giữ rượu Mao Đài, thường đều tính bằng chai, rượu Mao Đài trong hầm rượu Lâm Triết Bình đều được đựng trong từng hộp một theo năm.
“Thế nào, vẫn ổn chứ?”
Lâm Triết Bình quay đầu nhìn Trần Giang Hà, mỉm cười hỏi.
“Thật là mở rộng tầm mắt.”
Trần Giang Hà cảm khái một tiếng, thầm nghĩ ba vợ thật sự biết sưu tầm, ông chỉ mua những chai rượu vang đỏ nước ngoài có tiếng không có miếng đó rồi đặt vài chai ở trên kệ rượu trưng bày, một loại rượu ngon như Mao Đài này được người trong nước công nhận rộng rãi và được xã hội thượng lưu chấp nhận rộng rãi, càng nhiều càng tốt.
“Ba, trưa nay uống rượu này đi, được không?” Lâm Tư Tề tìm một chai Mao Đài cổ điển có hình dáng kỳ lạ, hai bên thân chai có khắc hai con Giao Long, cười hì hì hỏi Lâm Triết Bình.
Lâm Triết Bình nhíu mày, thầm nghĩ con có thật sự là bảo bối trong lòng ba, giữa ngàn bụi hoa lại chọn chai sưu tầm ít nhất, đắt tiền nhất?
“Một chai sợ là không đủ, cầm thêm một chai nữa đi.” Lâm Triết Bình nói, rượu ngon cất giấu kỹ nhiều năm, ngon hơn khi uống với người nhà.
“Vâng ạ.” Lâm Tư Tề lấy đồ nhà mình một chút cũng không đau lòng, đưa chú chó Phốc Sóc trong ngực đến trong tay mẹ, mỗi bên ôm một chai rượu, vui vẻ bước tới cạnh Trần Giang Hà.
“Em cười như ngốc vậy.” Trần Giang Hà nhịn không được giơ tay nhéo nhéo má cô, sau đó cẩn thận nhận lấy hai chai rượu cô đang ôm.
Lâm Tư Tề chớp mắt, hỏi: “Có phải ngốc ý là dễ thương đúng không?”
Trần Giang Hà bật cười: “Ý là vừa xinh đẹp lại đáng yêu.”
“Ồ, ông chủ nhà tôi thật biết cách khen người nha~”
Lâm Tư Tề ngọt ngào mỉm cười.
Do Trần Giang Hà đến, cơm trưa đặc biệt phong phú, về cơ bản món nào cũng hợp khẩu vị của anh, rõ ràng trước khi về nhà Lâm Tư Tề đã đánh tiếng tốt từ lâu.
Ăn uống no nê, Trần Giang Hà ngồi trên ghế sô pha nói chuyện với Lâm Triết Bình, lúc đầu đều nói chuyện về một số vấn đề trong trường Đại Học từ từ chuyển sang công việc.
“Đây là danh sách cổ đông công ty và phương án phân phối vốn cổ phần mà tôi đã lập.”
Trần Giang Hà đã chuẩn bị trước khi đến, khi đang nói về chuyện công việc thì thuận tay đưa bản phương án phân chia vốn cổ phần đã lập trước kỳ nghỉ lễ cho ba vợ xem qua.
Lâm Triết Bình nhận lấy, cầm mắt kiếng trên bàn uống trà, sau khi đeo lên nhìn kỹ vài lần, mỉm cười tán thưởng nói: “Phương án rất tốt, cân nhắc rất toàn diện.”
“Nhưng tỷ lệ sở hữu cổ phần của tôi và Tư Tề, có phải có hơi cao không?” Lâm Triết Bình hỏi.
Trần Giang Hà cười nói: “Ngài là nhà đầu tư thiên thần của Light Chaser, Tư Tề là trợ thủ đắc lực nhất bên cạnh con, đạt được tỷ lệ sở hữu cổ phần cao là điều đương nhiên.”
“Báo đáp ân tình là điều tốt, nhưng việc nào ra việc nấy.”
Lâm Triết Bình vẫy vẫy tay, vẻ mặt thành thật nói: “Sự nghiệp group buying take away Light Chaser của cậu có tiềm năng phát triển rất lớn, còn sẽ nhận được nhiều tài trợ về sau, vốn sở hữu cá nhân của cậu cũng sẽ liên tục bị pha loãng trong quá trình cấp vốn, phải phòng bị chu đáo, phòng họa khi chưa xảy ra.”
“Vâng.” Trần Giang Hà gật đầu.
“Tôi sẽ cho cậu một đề nghị.”
Lâm Triết Bình không che giấu trước mặt Trần Giang Hà: “Cậu có thể đăng ký một hoặc một số công ty cổ phần tư nhân, gián tiếp nắm giữ cổ phần Light Chaser, ngoài ra tách biệt quyền tài sản và quyền biểu quyết trong vốn chủ sở hữu của công ty, quyền tài sản có thể để cho các nhà đầu tư nắm giữ phần lớn, quyền biểu quyết phải nằm trong tay cậu một cách chắc chắn.”
Trần Giang Hà nghe nói như vậy, trên mặt lộ ra nụ cười.
Lâm Triết Bình liếc nhìn anh, cười nói: “Thằng nhóc này cười hiểm thế này, hẳn là đã chuẩn bị từ lâu rồi.”
“Con thật sự đã suy xét phương diện này, nhưng không đạt thấu như ngài vừa nói.” Trần Giang Hà rất khiêm tốn nói.
“Trước đây tôi đã thua lỗ khi hùn vốn làm ăn chung với một người bạn, cho nên nhắc nhở cậu, không cần phải vất vả để tạo lợi cho người khác.”
Lâm Triết Bình mốc thuốc lá từ trong túi ra, ném cho Trần Giang Hà một điếu, mình cũng châm một điếu hít vài hơi, lạnh nhạt nói: “Doanh nghiệp tư nhân muốn phát triển vượt trội phải dẫn dụ vốn nhà nước, thời khắc mấu chốt, đội ngũ quốc gia có thể giúp ích rất nhiều, thậm chí cố gắng xoay chuyển tình thế, giúp tòa nhà trước khi sụp đổ.”
------
Dịch: MBMH Translate