Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 413 - Chương 413: Rất Mềm

Chương 413: Rất Mềm Chương 413: Rất Mềm

Từ Chỉ Tích đưa tay nâng gò má anh lên, nói:

"Cậu gào một tiếng cho tôi nghe thử xem."

"Em không."

Trần Giang Hà kiên cường lắc đầu từ chối, nhưng lại mở miệng nói điều kiện:

"Trừ phi cô a một tiếng cho em nghe thử."

"Đồ xấu xa."

Gương mặt Từ Chỉ Tích đỏ bừng lên, nói lãng sang chuyện khác:

"Có đói bụng hay không, đi tới căn tin ăn cơm với tôi hay sao?"

"Chú bảo cô và em đi tới nhà chú ấy ăn cơm chiều."

Trần Giang Hà thuận thế nói.

"Hả?"

Từ Chỉ Tích nhíu mày, vô thức hỏi:

"Cậu đã xác định được danh sách 10 thanh niên ưu tú và học sinh 3 tốt của tỉnh Quảng Đông rồi à?"

"Vẫn chưa công bố, khó mà nói trước được."

Trần Giang Hà cười nhạt một tiếng, anh không quá để ý tới mấy danh hiệu vinh danh cá nhân như dệt gấm thêu hoa này.

"Đi thôi, đi tới nhà chú ăn cơm."

Từ Chỉ Tích cười nói:

"Dì là người Thuận Đức, đồ ăn mà dì làm chắc chắn sẽ phù hợp với khẩu vị của cậu."

"Dù có hợp tới mức nào, cũng không bằng một nửa của vợ em."

Trần Giang Hà vừa cười, vừa nói.

Từ Chỉ Tích nghe xong không nhịn được mà bật cười, gương mặt tinh xảo toát lên vẻ đẹp động lòng người:

"Bữa nào tôi làm món ớt chiên cho cậu ăn thử ha?"

"Cô thật sự là một người vợ biết quan tâm, lo lắng cho người khác."

Trần Giang Hà khen một câu.

"Miệng ngọt thế này nên ăn thêm một chút đồ cay."

Từ Chỉ Tích nhếch môi nói.

Cô lặng lẽ đưa tay ra móc lấy ngón tay của anh, sóng vai đi với anh tới nhà của Hoàng Dự Chương.

Sau khi ăn cơm tối xong, quay về tới công ty Light Chaser đã hơn 10 giờ tối.

Trần Giang Hà vừa đi vào trong công ty đã nhìn thấy hai gương mặt quen thuộc, Thẩm Tòng Nhung và Tần Thiệu Hải.

"Wow, ngọn gió nào thổi hai người tới đây?"

Trần Giang Hà có hơi kinh ngạc, Tần Thiệu Hải thì bình thường, dù sao thì mới vừa gặp mặt anh ta ở buổi họp lớp lúc cuối tháng 8. Tên nhóc Thẩm Tòng Nhung thì đúng thật là khách quý ít gặp.

Sau lần ném hơn một triệu nhân dân tệ để giúp Thẩm Tòng Nhung xây dựng website thương mại điện tử vượt biên giới lúc đầu năm, thì chưa thấy cậu ta xuất hiện thêm lần nào nữa. Ngay cả QQ cũng rất ít khi nhắn tin, nếu không phải có sự tín nhiệm đối với bạn học cũ, thì Trần Giang Hà chắc chắn đã nghi ngờ rằng số tiền mà mình đầu tư đã đổ sông đổ bể cả rồi.

"Lâu rồi không gặp, Giang Hà!"

Thẩm Tòng Nhung cực kỳ nhiệt tình chạy tới trước mặt Trần Giang Hà, giang hai tay ra ôm anh.

"Anh Nhung à, mặc dù tôi đẹp trai, nhưng mà cậu cũng không được xem tôi là con gái mà ôm như thế chứ, anh làm nghi thức như thế ở trong lòng tôi để làm gì?"

Trần Giang Hà bĩu môi nói.

"Giang Hà, Giang Hà, không gạt cậu, tôi để ý cậu mấy năm rồi."

Thẩm Tòng Nhung cười ha ha, nói:

"Vừa thấy cậu tôi liền phấn khích."

"Mau cút đi, phấn khích gì chứ, ông không có biến thái như thế."

Trần Giang Hà lập tức đẩy cậu ta ra.

Tần Thiệu Hải đứng ở cách đó không xa, ngơ ngác nhìn hai tên cầm thú kia, anh cảm giác bản thân mình hình như bởi vì không đủ biến thái, cho nên có hơi lạc lõng.

Trần giang Hà lấy thuốc lá từ trong túi ra, đưa cho hai người bạn học cũ mỗi người một cái, anh cũng tự châm cho bản thân một điếu, hút một cái rồi cười, nói:

"Tìm tôi có chuyện gì à?"

Thẩm Tòng Nhung vừa ngậm điếu thuốc vào trong miệng, vừa cười tí tởn xoay người lấy ra một cái vali du lịch nhỏ, đặt nó xuống trước mặt Trần Giang Hà, cúi người bấm mật mã, ngẩng đầu lên nhìn Trần Giang Hà, nói:

"Tự cậu mở ra xem đi."

"Rất có cảm giác nghi thức."

Trần Giang Hà ngồi xổm xuống, mở vali du lịch ra, liếc mắt nhìn xong liền lập tức che lại, dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Thẩm Tòng Nhung, hỏi:

"Cậu đi cướp ngân hàng à?"

Thẩm Tòng Nhung nhếch miệng cười, nói:

"Tôi cũng từng nghĩ tới việc đó rồi, nhưng tiếc là không có đủ năng lực, nhân viên ngân hàng từ chối phối hợp, cũng chưa soạn xong kế hoạch đào tẩu."

"Vậy đống tiền màu xanh này ở đâu ra?" Đừng nói với tôi là cậu kiếm từ Nam Phi đấy."

Trần Giang Hà chân thành hỏi.

"Đúng là kiếm từ Nam Phi."

Thẩm Tòng Nhung khoác vai Trần Giang Hà, vừa hưng phấn, vừa bất đắc dĩ nói:

"Dự án của chúng ta thật sự có thể kiếm được số tiền lớn. Tiếc là."

"Tiếc là cái gì?"

Trần giang Hà nhíu mày.

"Không biết tên chó hoang chột mắt nào đi báo cáo website của chúng ta."

Thẩm Tòng Nhung hút một ngụm khói, nói:

"Cảnh sát đi tìm hiểu nguồn gốc, tìm thấy một vài hành động trước kia của chúng ta, may mà trước đó tôi nghe lời cậu, giao website cho mấy bạn học người nước ngoài xử lý, nếu không thì lần này đã trực tiếp lật thuyền rồi."

"Không sao là tốt rồi, website này mất thì có thể xây lại."

Trần Giang Hà vô cùng lạc quan.

"Nguy hiểm khi làm về vật phẩm chăm sóc sức khỏe quá lớn, tạm thời đừng làm nữa."

Thẩm Tòng Nhung vẫn còn sợ hãi, lắc đầu nói:

"Tôi nghe Thiệu Hải nói, bây giờ cậu đang làm cửa hàng Amazon vượt biên giới ở đại học Phiên Ngu, cửa hàng chuyên về áo cưới có đúng không?"

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0