Từ Chỉ Tích liếc mắt phát hiện hình như là anh đang quỳ một gối, nhịp tim trong giây lát đột nhiên tăng nhanh, cô hơi quay đầu lại thì phát hiện tên khốn kiếp này đang buộc dây giày.
"cô Từ, em đưa tay ra."
Trần Giang Hà buộc xong dây giày nhưng vẫn ngồi xổm trên mặt đất mà không đứng dậy.
"Làm gì ?"
Từ Chỉ Tích bất giác có chút căng thẳng, đầu ngón tay khẽ cử động nhưng không đưa ra.
Trần Giang Hà dùng tay trái lấy ra một hộp quà nhỏ, lấy ra một sợi vòng tay được đặt mua từ Thượng Hải, quấn quanh cổ tay trắng nõn mịn màng của cô Từ giống như đang trói cua vậy.
"Thật đẹp."
Trần Giang Hà khen ngợi một câu, lúc đứng lên liền phát hiện Từ Chỉ Tích hai má ửng đỏ, hốc mắt cũng có chút đỏ lên.
"Buzz buzz buzz."
Trần Giang Hà đang định nhân cơ hội nói gì đó, thì điện thoại trong túi rung lên, anh không hề kiêng kỵ, lấy điện thoại ra trước mặt thầy cô Từ, không nhìn xem cuộc gọi đến hiển thị là ai mà trực tiếp bấm nghe.
"Alo."
Trần Giang Hà alo một tiếng, bên kia điện thoại truyền đến giọng nói của Lưu Vệ Mẫn, Giám đốc Bộ phận Đầu tư và Sát nhập mua lại của Tập đoàn Xí Nga :“Giang Hà, chuyện cậu hợp tác với Tập đoàn A Li để nghiên cứu và phát triển điện toán đám mây, sáng nay trong cuộc họp tôi đã nói với Tony rồi."
Nghe thấy lời này, Trần Giang Hà chỉ ừ một tiếng chứ không vội đáp lại. Bởi vì hôm qua anh đã nói rất rõ ràng, Mã lão sư có thể lấy danh nghĩa cá nhân đầu tư vào Công ty Điện toán đám mây Lightspeed, nhưng hôm nay Lưu tổng gọi điện thoại đến, vẫn là đưa tầm nhìn nâng lên đến A Li.
Điều này cho thấy ban lãnh đạo cấp cao của Tập đoàn Xí Nga đã có quyết định về chuyện này, có nói thêm cũng vô ích.
"Tony không có chút hứng thú gì với dự án này, thứ mà anh ấy khá quan tâm là Voice Chat Quả Liêu."
Lưu Vệ Mẫn giọng nói trầm thấp, nhỏ tiếng nói : “Cậu dành chút thời gian đến Thâm Quyến một chuyến, tự mình nói chuyện với Tony đi. Vừa hay khoảng thời gian này Thẩm tiên sinh cũng ở Thâm Quyến, đều là đối tác hợp tác chiến lược, có một số chuyện nói rõ rồi thì sẽ ổn cả thôi, mọi người đều là dĩ hòa vi quý.”
Nói xong, Lưu Vệ Mẫn trực tiếp cúp điện thoại.
Trần Giang Hà để điện thoại xuống, vẻ mặt không tốt lắm.
Lời nói vừa rồi của Lưu Vệ Mẫn bề ngoài là “ dĩ hòa vi quý” nhưng thực chất là gửi đi một tín hiệu cảnh cáo mạnh mẽ.
Trần Giang Hà có thể dự liệu được một khi anh và Chủ tịch Mã không đạt được thỏa thuận về vấn đề cốt lõi của Voice Chat Quả Liêu, thì tiếp theo Light Chaser có thể phải đối mặt với nguy cơ các cổ đông lớn rút vốn.
Ngoài ra, sở dĩ Lưu Vệ Mẫn đặc biệt nhắc đến Thẩm tiên sinh, cho thấy Tập đoàn Xí Nga đã đạt được thỏa thuận riêng với Red Rock Capital.
“Nếu Tập đoàn Xí Nga và Red Rock Capital rút vốn cùng lúc, làm thế nào để có thể giảm tổn thất đến mức thấp nhất đây ?”
Trần Giang Hà yên lặng suy nghĩ.
Từ Chỉ Tích nhìn anh, quan tâm hỏi: “Sao vậy, gặp phải rắc rối rồi sao ?”
"Ừ, có chút rắc rối, có điều cũng không phải vấn đề gì lớn." Trần Giang Hà nhún vai, sau đó nói: "Vừa nãy anh chỉ muốn nói lời ngọt ngào với em, nhưng lại bị điện thoại làm loạn suy nghĩ, quên mất lời rồi... "
"Quên rồi thì thôi, dù sao thì em cũng không muốn nghe." Từ Chỉ Tích ho một tiếng rồi nói: "Anh nói cho bạn học nữ khác nghe đi ."
Trần Giang Hà nghiêm túc gật đầu: "Được, anh sẽ nghe lời lão sư..."
"Hừ !"
Từ Chỉ Tích lần này thực sự tức giận, hừ mạnh một tiếng, giơ tay nắm lấy tay anh, trực tiếp dẫn anh đến ký túc xá nhân viên giảng dạy và hành chính để chấp hành gia pháp.
Từ lão sư
“Ớt cay nhỏ, ớt cay Ấn Độ ép lấy nước làm nước lẩu, đúng là quá tàn bạo.”
Vào lúc hai giờ chiều, Trần Giang Hà bước ra khỏi tòa nhà ký túc xá của nhân viên giảng dạy và hành chính với đôi môi sưng đỏ và hơi thở hổn hển.
Vốn dĩ anh định triệu tập một cuộc họp với ban quản lý Light Chaser, có điều với bộ dạng hiện tại này rõ ràng là làm tổn hại đến hình ảnh của ông chủ, suy nghĩ một lúc anh quyết định tạm thời gác lại.
Ngoài ra, chuyện bên Tập đoàn Xí Nga anh cũng định kéo dài một thời gian, dù sao hai bên vẫn chưa trở mặt, cho dù đã chuẩn bị sẵn tinh thần cho việc không nể tình cũ trở mặt thành thù, nhất thời cũng không vội.
"Ông chủ, sao anh lại đeo khẩu trang vậy ?"
Khi Trần Giang Hà đến căn cứ địa Light Chaser, cô thư ký nhỏ vừa mới tỉnh dậy sau giấc ngủ trưa, ánh mắt ngơ ngác nhìn anh.
"Đẹp trai cũng rất phiền phức, đeo khẩu trang có thể giảm bớt phiền não." Trần Giang Hà nói đùa, sau đó từ trong túi móc ra một chiếc hộp nhỏ đưa cho cô.
Lâm Tư Tề ánh mắt lóe lên : "Đây là cái gì ?"
"Em tự mình mở ra xem đi." Trần Giang Hà nói.
"Ừ !" Lâm Tư Tề mỉm cười gật đầu, vẻ mặt đầy mong chờ mở hộp ra, lấy ra một chiếc khăn tay lụa có chất liệu tuyệt đẹp và tay nghề cực kỳ cao cấp, cô đột nhiên lộ ra vẻ vui mừng : "Đây là hàng thêu Tô Châu phải không ?"
"Có thích không ?" Trần Giang Hà mỉm cười hỏi cô.
------
Dịch: MBMH Translate