Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 707 - Chương 707: Trò Chơi Cao Cấp Này

Chương 707: Trò Chơi Cao Cấp Này Chương 707: Trò Chơi Cao Cấp Này

Từ trước đến nay Trần Giang vẫn luôn có thói quen tập luyện vào sáng sớm. Vào một buổi sáng sớm đầy tuyết, anh và Khương Diệc Xu cùng nhau tập bài thể dục tiểu học theo đài ‘Chim ưng con cất cánh’.

Hơn chín giờ, lúc anh xuống lầu ăn sáng, Khương Diệc Xu vẫn nằm trong chăn không dậy nổi, còn dì nhỏ cũng đang ngủ nướng. Hàn Thu Nhã còn tệ hơn, tiếng ngáy từ phòng cô và Tần Thiệu Hải truyền đến tận cửa thang máy, có trời mới biết hôm qua cô đã làm cái gì mà mặt trời lên cao như vậy vẫn còn ngủ say.

Lúc Trần Giang Hà đang đợi thang máy, đột nhiên Tần Thiệu Hải mở cửa phòng rồi rón rén đi ra.

"Vậy mà còn ôm lưng, thiếu niên có hơi yếu đấy.”

Trần Giang Hà vừa thấy Tần Thiệu Hải đã buồn cười, cũng không phải vì anh em của mình yếu và do anh nhớ tới mình lúc trước. Sau một đêm không ngủ với thư ký nhỏ ở trụ sở Light Chaser, mới sáng sớm anh đã vịn tường đến tiệm thuốc mua mười loại thực phẩm chức năng bảo vệ sức khỏe.

Từ sau ngày hôm đó, Trần Giang Hà bắt đầu kiên trì rèn luyện sức khỏe không ngừng nghỉ, cũng dần dần bỏ hút thuốc, cơ thể ngày càng khỏe mạnh.

Đến mức mấy ngày trước hoạt động với thư ký nhỏ trong phòng tự học buổi tối, trong lúc học tập tư tưởng mới và phấn đấu làm thanh niên mới, bí thư lớp quản trị kinh doanh Lâm Tư Tề cảm động đến mức ôm lớp trưởng Trần thật chặt, vai run dữ dội, nước mắt tuôn trào.

"Giang Hà, hôm qua lúc tôi và Thu Nhã đi dạo ở Tây Đan, có một phát hiện ngoài ý muốn.”

Tần Thiệu Hải đến bên cạnh Trần Giang Hà nhỏ giọng lải nhải: “Có muốn biết tôi đã gặp ai hay không?”

"Không muốn."

Trần Giang Hà trực tiếp lắc đầu, tên khốn nạn như cậu còn muốn giăng bẫy tôi sao? Chắc là gặp đàn em Dịch ở Tây Đan chứ gì.

Đó là chốn dừng chân đầu tiên của rất nhiều thanh niên nghệ thuật ở Bắc Kinh.

"Không, cậu muốn."

Tần Thiệu Hải cũng là Taobao, thấy Trần Giang Hà lắc đầu thì trực tiếp lấy điện thoại ra, sau khi quan sát bốn phía thấy không có người khác thì ấn mở một video quay được từ hôm qua đưa cho Trần Giang Hà.

Trần Giang Hà cầm lên xem, không ngoài dự đoán chính là Dịch Thải Vi.

"Tôi có thể theo sau anh như một cái bóng mộng du theo đuổi ánh sáng.”

"Tôi có thể chờ đợi trên con đường này dù không biết anh có đi ngang không.’

Giai điệu quen thuộc, hình bóng quen thuộc, Trần Giang Hà cười thầm trong lòng, nếu đoạn video ngắn này được đặt ở mười năm sau, đoán chừng sẽ được rất nhiều người đăng tải với status “Cuộc sống không dễ dàng, đến vợ cũng phải đi bán nghệ.”

"Buổi biểu diễn đường phố này do cậu sắp xếp à?” Tần Thiệu Hải chép miệng nói: “Đàn em Dịch thật yêu nghề, trời đông giá rét mà cũng ôm guitar hát trên cầu vượt, cũng không biết hát bao lâu rồi, trên khăn choàng cũng đọng tuyết…”

Tần Thiệu Hải còn chưa dứt lời thì thang máy đã tới, Trần Giang Hà nhét điện thoại vào túi rồi đi trước một bước.

Tần Thiệu Hải có hơi sửng sốt, đang chuẩn bị tiến vào thang máy thì bị Trần Giang Hà đưa tay ra cản lại, anh ta lập tức hiểu rõ trong lòng, bắt đầu gấp: “Ơ, điện thoại của tôi mà.”

“Trưng dụng." Trần Giang Hà đưa tay nhấn chọn lầu một.

"A?" Tần Thiệu Hải trừng lớn hai mắt, trước khi thang máy đóng cửa thì vội vàng nhắc nhở: “Nhớ xoa giúp tôi lịch sử trò chuyện tối qua trên QQ với Hương Hương.”

Trần Giang Hà không có phản ứng, nhưng trong lòng lại cười thầm mắng tên chó chết này, thời đại nào rồi mà còn chơi QQ? Voice Chat Quả Liêu của ông đây không thơm à.

Tần Thiệu Hải thấy Trần Giang Hà vội vàng như vậy thì cũng hiểu rõ trong lòng, chắc chắn là tên này đi tìm đàn em Dịch rồi.

"Móa nó, dáng dấp đẹp trai mà cũng có tiền, đúng là muốn làm gì thì làm.”

Tần Thiệu Hải thở dài trong lòng, nghĩ lại mình và Triệu Hương Ngưng cũng đã nói chuyện trên QQ nhiều năm, thậm chí còn theo cô diễn một vở kịch, nhưng từ đầu đến cuối người ta mãi mãi chỉ quan tâm đến Trần Giang Hà.

Còn có Thu Nhã, tối qua khó khăn lắm mới thắng cuộc, đắc chí hài lòng cho rằng mình là người đàn ông đầu tiên trong đời cô ấy. Nhưng Hàn Thu Nhã lại chủ động nói thẳng, trước kia cô đã thầm mến Trần Giang Hà từ rất lâu. Lúc đầu ở quê thấy anh và Diệc Xu đi xem phim cùng nhau đã làm cô khó chịu trong một khoảng thời gian khá dài.

"May mà Giang Hà là anh em của mình, mà tiêu chuẩn cũng cao.”

Tần Thiệu Hải thấy may mắn nhưng cũng không thoải mái, anh ta châm một điếu thuốc rồi đứng trước cửa sổ bên cạnh thang máy hút thuốc, âm thầm làm dịu sự âm u trong lòng.

Vừa hút hết điếu thuốc thì cửa thang máy lại đột nhiên mở ra, Trần Giang Hà xách theo mấy túi đồ ăn sáng bước ra.

"Đây là phần của cậu và Thu Nhã.”

Trần Giang Hà đưa di động lại cho Tần Thiệu Hải, tiện tay đưa cho anh ta hai phần ăn sáng, phần còn lại thì mang đi cho Khương Diệc Xu và dì nhỏ

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0