Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 728 - Chương 728: Dì Có Gan Thì Lên Đây

Chương 728: Dì Có Gan Thì Lên Đây Chương 728: Dì Có Gan Thì Lên Đây

Trịnh Gia Hân vui vẻ "Không tệ, tiếp tục ~ "

Trần Giang Hà nói: “Chỉ có câu này là miễn phí, nếu muốn nghe tiếp thì phải trả tiền.”

"Đánh chết con. . ." Bình thường Trịnh Gia Hân mua quần áo cho Trần Giang Hà đều từ mấy trăm đến mấy ngàn tệ, trả tiền không chớp mắt. Bây giờ muốn nghe hát lại phải trả tiền, cô chính là báo thủ trong truyền thuyết.

Lúc xuống lầu, Trần Gian Hà nhìn nhìn dì nhỏ, rồi nhìn chiếc xe yêu dấu của cô: “Dì nhỏ, chiếc Mercedes này có vẻ hơi cũ rồi.”

Trịnh Gia Hân giương cằm lên: “Mới mua được hơn một năm, trước kho ra cửa cũng đã bảo dưỡng. Mấy nhân viên cửa hàng đều nói dì giữ xe rất tốt, sau đến miệng con lại trở nên……cũ kỹ?”

"Chất lượng đúng là không tệ lắm.” Trần Giang Hà nghiêm túc nói: “Nói tóm lại là không tương xứng với hình tượng trẻ trung xinh đẹp của dì.”

"Chậc chậc." Trịnh Gia Hân chép chép miệng nhỏ, vừa định hỏi có phải anh có việc muốn nhờ vả hay không nhưng chưa mở miệng đã bị kéo đến bãi đỗ xe tòa nhà

"Dì thích chiếc nào?”

Trần Giang Hà chỉ vào một loại xe cao cấp sang trọng trong bãi đậu xe dưới tầng hầm: “Nếu thích cứ trực tiếp lái đi.”

Trịnh Gia Hân cúi đầu mím môi, nói:Con, con bỏ tay ra trước đã.”

"Ồ." Trần Giang Hà ồ một tiếng rồi buông tay ra, lại cười ngây ngô gãi gãi đầu.

Trịnh Gia Hân giả vờ không nhìn thấy sự xấu hổ trên mặt anh, cô bước lên phía trước mười mấy chiếc xe sang trọng rồi nhìn chung quanh, dò xét trên dưới: “Hồi nhỏ mua xe đồ chơi cho con cũng không dám xa xỉ như vậy.”

Trần Giang Hà cười nói: “Dì cứ tùy tiện lái một chiếc về nhà, ít ra sang năm số người tìm dì xem mắt sẽ giảm bớt 90%.”

Trịnh Gia Hân gật gật đầu "Tốt tốt tốt, sau này dì mà không gả đi được thì con phải chịu hoàn toàn trách nhiệm.”

"Không gả thì không lấy chồng, tránh xa hôn nhân sống một cuộc sống độc thân vui vẻ.”

Trần Giang Hà cảm thán: “Không cần nghĩ đến chuyện xa xôi, lấy con làm ví dụ, trước kia không có bạn gái thì tự do phong lưu biết bao nhiêu, còn giờ thì, haiz, không quay đầu lại được nữa.”

"Bớt bớt đi.” Trịnh Gia Hân liếc anh một cái: “Lúc con và Diệc Xu ngọt ngào với nhau làm dì một bên muốn sâu răng, còn một bên muốn mọc kén trong lỗ tai.”

Trần Giang Hà nghe vậy thì nói một cách xấu xa: “Không làm dì bị đau mắt đỏ là tốt lắm rồi.”

"Hừ!" Trịnh Gia Hân hừ nhẹ một tiếng, lười so đo với một tên tiểu tử tối, cô chỉ tay về phía chiếc xe đẹp nhất ở đây rồi hỏi Trần Giang Hà: “Lái chiếc này về nhà, thế nào?”

Trần Giang Hà cười gật đầu một cái, đồng ý một cách vô cùng dứt khoát: “Được chứ, dì nói là được.”

Chiếc xe dì nhỏ chọn không chỉ đẹp mà cũng là chiếc có giá nhất trong đám xe sang, Maybach 62 có giá hàng triệu USD.

Vốn dĩ trước đó Trần Giang Hà định mua để tiếp đón lãnh đạo và mấy bị khách quý, nhưng bây giờ nghĩ lại sao mấy người đó lớn hơn dì nhỏ được?

"Chị, chị hầm canh gà ngon quá, em ăn đến mức không muốn về nhà, chỉ muốn ở lại đây gây họa cho mấy con gà của chị.”

Thôn Chương , nhà họ Trần, Trịnh Gia Hân vừa uống canh gà một cách đắc ý vừa cười hì hì tìm một cái cớ để ở lại.

Trịnh Lệ Hoa nói: “Lâu lâu mới đến một chuyến, em muốn ở lại bao lâu cũng được.”

“Dì nhỏ, dì tính toán quá lớn tiếng rồi, con ở trên lầu mà cũng nghe thấy đấy.”

Trần Giang Hà ở lầu hai vừa mới đi nhà vệ sinh xong đã đến ban công thò đầu ra chọc ghẹo một câu: “Gà trong nhà không nhiều lắm, dì ăn hết thì cha mẹ con ăn gì đây?”

Trịnh Gia Hân nghe vậy thì xắn tay áo cười nói: “Trần Giang Hà, con có gan thì đi xuống đây nói chuyện với dì.”

"Dì có gan thì lên đây.” Trần Giang Hà rất ngang ngược.

"Được lắm, con chờ đó.” Trịnh Gia Hân trả lời, bưng bát lên trút một hơi hết sạch phần canh gà còn lại rồi cởi áo khoác đang vướng víu ra, sau đó đi lạch bạch lên lầu tìm Trần Giang Hà tính sổ.

Kết quả….

Vừa lên tới lầu hai đã nghe tiếng Trần Giang Hà gọi điện thoại: “Bà ngoại, con nói cho bà nghe, dì nhỏ ở nhà con hết ăn lại uống, lấy cớ không chịu đi. Con mới nói có hai câu đã đòi đánh con, bà mau tới trông coi dì đi.”

Trịnh gia hân "..."

...

"Bụp bụp bụp ~~ "

Pháo hoa thắp sáng cả bầu trời đêm thành phố, trên tivi bài phát biểu khai mạc của Đổng Khanh và Chu Quân đã mở màn cho tiết mục cuối năm

“Gia đình đoàn viên cùng nhau đón giao thừa, các bạn khán giả thân mến, các bạn đang xem chính là….tiệc mừng xuân 2009.”

"Ông chủ, anh mau xem đi, tối nay pháo hoa ở Thâm Quyến đặc biệt tráng lệ.”

Lâm Tư Tề đặc biệt quay một đoạn video gửi cho Trần Giang Hà.

Ngay sau đó Khương Diệc Xu cũng gửi tin nhắn: “Anh trai, anh đang làm gì đó, có muốn đến nhà em đốt pháo hoa không. Năm nay ba em vì nhất thời hưng phấn mà mua rất nhiều, bây giờ đang bày trước cửa ra vào nhưng thử đi thử lại mấy lần rồi mà không dám châm lửa. Mẹ em đang khiển trách tại chỗ bắt ba em phải móc bao lì xì hai trăm chiêu mộ dũng sĩ, em đã nhận thay anh rồi, gấp lắm rồi.”

"Đến ngay đây.”

Hiếm khi Khương Diệc Xu nghịch ngợm như vậy nên dĩ nhiên là Trần Giang Hà cũng sẵn sàng hợp tác. Nhưng trước khi ra khỏi cửa anh vẫn trì hoàn một thời gian để trả lời tin nhắn của đàn em Dịch và của chị em nhà họ Dương, cũng như nghe điện thoại của cô giáo Từ.

"Trong nhà lạnh lắm nhưng vẫn ngắm pháo hoa rất kỹ.”

Từ Chỉ Tích: “Bạn học Trần Giang Hà, đã lâu không gặp, nhớ anh rất nhiều."

Trần Giang Hà: “Tối nay pháo hoa ở Hoàn Thành cũng rất đẹp, tiếc là nhìn từ góc độ nào cũng không bằng một nửa em.”

“Cô giáo Từ, từ khi chia tay đến giờ em vẫn ổn chứ.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0