Trọng Sinh 2006 Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn (Dịch Full)

Chương 729 - Chương 729: Chơi Đấu Địa Với Chị Em Nhà Họ Dương

Chương 729: Chơi Đấu Địa Với Chị Em Nhà Họ Dương Chương 729: Chơi Đấu Địa Với Chị Em Nhà Họ Dương

Lúc Trần Giang Hà "đốt pháo", Khương Diệc Xu ngồi xổm ở phía sau, đôi tay trắng nõn mềm mại nhẹ nhàng đặt ở hai bên sườn giúp anh che lại lỗ tai, đôi mắt vụt qua những tia sáng, cô nhìn tàn thuốc màu đỏ tươi trong tay Trần Giang Hà đang tiến lại gần kíp nổ, trong lòng rất sợ hãi, cũng rất mong chờ.

"A ~!"

Tàn thuốc còn chưa kịp chạm tới kíp nổ, thì đột nhiên tay của Trần Giang Hà run lên, kèm theo với một tiếng la, làm cho Khương Diệc Xu ở phía sau anh sợ hết hồn.

Cô giống như một chú chim đà điểu khi bị dọa sẽ theo thói quen vùi đầu xuống cát vậy, Khương Diệc Xu cũng theo bản năng ôm lấy tay Trần Giang Hà, má kề sát lại lưng anh, cơ thể mềm mại run bần bật.

"Đúng thật là vừa mềm vừa dễ thương, còn nhát gan nữa chứ."

Trần Giang Hà âm thầm cảm thán, anh quay đầu lại, dùng tay sờ tóc của cô, cười trấn an, nói:

"Anh không có được phần thưởng 200 tệ của mẹ anh thật sự không vui, giống như mấy người già đi mở khóa vậy, rõ ràng chỉ là một chuyện có thể giải quyết rất đơn giản, lại muốn đi lòng vòng, đầu tiên là tạo ra cảm giác rất khó khăn, sau đó mới bộc lộ tài năng."

Khương Diệc Xu nghe thấy thế liền biết chuyện lúc nãy chắc chắn là do Trần Giang Hà cố tình làm, tuy vậy cô vẫn ghé vào lưng anh, dịu dàng thở hổn hển mấy cái tỏ vẻ kháng nghị.

Trần Giang Hà xoa khuôn mặt nhỏ của cô, nói:

"Em lùi ra phía sau đi, để anh cho em xem tay nghề đốt pháo giá trị 200 tệ của anh."

"Ồ ~"

Khương Diệc Xu lùi về phía sau, đứng ở vị trí cách Trần Giang Hà khoảng hai thước, khi anh quay đầu lại nhìn cô một lần nữa, cô mới nhấp môi lặng lẽ lùi thêm nửa nước.

Trần Giang Hà nhìn cô, nói:

"Lùi thêm một chút nữa."

Khương Diệc Xu vô cùng nghe lời lùi thêm nửa bước nữa.

"Giỏi lắm."

Trần Giang Hà cười thầm, sau đó ôm bảy cái pháo hoa đi đến một nơi trống trải, hít sâu một hơi, nín thở, nhanh chóng hành động, chỉ trong một cái chớp mắt anh đã đốt toàn bộ các kíp nổ của bảy cái pháo hoa.

Trần Giang Hà quay đầu bỏ chạy, anh như một cơn gió lao tới bên cạnh Khương Diệc Xu, khi anh vừa mới thở hổn hển được vài cái thì pháo hoa đột nhiên bay lên, nổ vang, chúng như những ánh đèn rực rỡ trên bầu trời đêm, tỏa ra những màu sắc sặc sỡ. Anh giơ tay ôm Khương Diệc Xu vào trong lòng, dùng lòng bàn tay che lỗ tai lại.

Trong nền trời tràn ngập pháp hoa, Trần Giang Hà ghé sát lại tai Khương Diệc Xu, nói:

"Diệc Xu."

"Hửm?"

Khương Diệc Xu đang dựa vào người Trần Giang Hà ngắm bầu trời, nghe thấy thế thì cô quay đầu lại nhìn anh.

Trần Giang Hà nói:

"Khương Diệc Xu, sau khi tốt nghiệp anh sẽ cưới em làm vợ."

"Cái gì?"

Khương Diệc Xu mở to mắt nhìn anh, gật đầu sau đó lại lắc đầu:

"Em không nghe rõ, anh lặp lại lần nữa đi."

Trần Giang Hà dùng hai tay nâng má của cô lên, nói lại một lần nữa:

"Anh nói là, anh muốn cưới em làm vợ đó Khương Diệc Xu."

"Ồ ~"

Khương Diệc Xu ồ một tiếng, cúi đầu tìm tay của anh, đan mười ngón tay vào với nhau.

"Ồ là có ý gì, đồng ý hay là không đồng ý."

Trần Giang Hà nói.

Khương Diệc Xu suy nghĩ một chút, nói:

"Cô Từ rất tốt, Tư Tề cũng thế, cảm tình không phải là bài tập, hôn nhân cũng không phải là trò đùa, em chỉ cần ở bên cạnh anh là được rồi."

Trần Giang Hà hít sâu một cái, cầu hôn là một thử thách đối với chuyện tình cảm, có một số cô gái khi yêu đương thì chẳng sao cả, nhưng khi nhắc tới chuyện kết hôn liền thay đổi sắc mặt, số còn lại thì đã lên kế hoạch rời đi không muốn xuất hiện trong tương lai của người đó. Cô gái hiểu rõ về tình yêu như Khương Diệc Xu như thế lại vẫn cam tâm tình nguyện rơi vào tay giặc là cực kỳ ít.

Thậm chí, khi cô nói khóe mắt cũng không ửng đỏ lên, cũng không trách móc nặng nề, hay yêu cầu Trần Giang Hà phải làm chuyện gì. Cô chỉ lây lây góc áo của Trần Giang Hà hỏi:

"Đêm nay anh có về nhà không?"

Trần Giang Hà quay đầu nhìn căn biệt thự đèn đuốc sáng trưng của Khương gia, lúc anh tới "cha vợ và mẹ vợ" đúng lúc được người khác mời đi chơi mạt chược rồi, đêm nay có lẽ sẽ không trở về:

"Nơi này không phải là nhà của anh sao?"

Khương Diệc Xu nhoẻn miệng cười, nhỏ giọng nói:

"Em mệt quá."

"Anh ôm em về phòng ngủ?"

Trần Giang Hà cúi người ôm công chúa cô.

Khương diệc Xu nhẹ nhàng gật đầu:

"Được."

Trước khi chưa có lệnh không được phép đốt pháo hoa ở thành thị, năm mới thật sự rất náo nhiệt. Vào đêm giao thừa, pháo hoa nổ vang cả một đêm, vang khắp ngõ ngách đường phố, vang từ đêm khuya tới tận hừng đông.

Trần Giang Hà vốn định ôm Khương Diệc Xu ngủ một giấc thật ngon, nhưng mà do bên ngoài quá ồn ào, cho nên anh không còn lòng dạ nào nghĩ tới việc ngủ nữa.

Trong lúc anh còn đang giãy giụa, cô nhóc kia khi ngủ ở nhà vậy mà lại không mặc quần áo, chui vào chăn xong liền chui tiếp vào trong lòng ngực Trần Giang Hà, một cục vừa thơm vừa mềm chui vào lòng anh, vô cùng xinh đẹp.

"Hầy..."

Trong lúc Trần Giang Hà tâm viên ý mã, cúi đầu định hôn cô một cái, thì Khương Diệc Xu đột nhiên cúi đầu xuống, làm một hành động to gan mà trước nay cô chưa từng làm, khiến cho Trần Giang Hà dao động, cơ thể cũng theo đó mà hơi run lên.

Một đêm thức tới hừng đông.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện hay ko ad? Main lão to ko?
Trả lời
| 0