Chương 194: Cố ý
Chương 194: Cố ýChương 194: Cố ý
Sáng sớm hôm sau, Chu Lan Phương nấu một nồi cháo khoai lang đỏ to, còn chưng mấy miếng khoai đỏ thẫm, xào một đĩa cải trắng.
Đồ ăn như vậy thuộc về cơm sáng tương đối phong phú.
Gia đình bình thường, đều là nấu mấy miếng khoai lang đỏ đối phó một chút, đại bộ phận đều là một ngày hai bữa cơm, cơm chiều không ăn.
Thẩm gia tuy rằng không tính là giàu có, nhưng một ngày không thiếu ba bữa cơm, đây cũng là nguyên nhân hàng đầu khiến bọn họ biết nhà mình không phù hợp với tiêu chuẩn được giúp đỡ.
“Ăn nhanh đi, ăn xong sớm còn đi làm việc” Chu Lan Phương sợ Thẩm Miên lười biếng bị mất việc, cơm vừa mới bưng lên bàn, liền thúc giục Thẩm Miên mau ăn cơm.
Thẩm Miên cảm thấy có chút buồn cười, đây là đãi ngộ trước đây cô chưa từng có, trước kia Chu Lan Phương luôn sợ cô ăn nhiều.
Thẩm Kiến Hoa nói tiếp, “Không vội, đợi lát nữa ta đưa Miên đi” Vừa lúc thuận tiện đi nhìn xem địa phương con gái làm việc.
“Đi làm còn cần người đón đưa sao?” Chu Lan Phương không cao hứng, “Đã sắp ăn tết, trong nhà cần phải tổng vệ sinh, khăn trải giường, vỏ chăn cũng cần giặt, ngươi giúp ta đun nước nóng đi” Mùa đông lạnh, nước lạnh, giặt quần áo hôi, còn đông lạnh tay, cho nên mọi người đều đun nước nóng giặt quần áo.
“Ta đưa Miên đi, trở về sẽ đun nước nóng sau, giặt quần áo cũng không vội một chút này” Ngày hôm qua hắn đã đáp ứng với con gái, hắn là người làm cha tổng không thể trước nói, sau lại dẫm lên đi?
Hơn nữa, không đi xem, hắn cũng không yên tâm.
“Sao không vội chứ?” Chu Lan Phương sống chết không đồng ý Thẩm Kiến Hoa đưa Thẩm Miên đi, “Nó một mình đi làm, kiếm được chút tiền, còn muốn người nhà phải vây quanh nó sao?”
Chu Lan Phương không quen nhìn chồng đối tốt với Thẩm Miên.
Tiền còn chưa có kiếm được, bộ tịch đã bãi ra trước, nhà ai đi làm, còn an bài người đón đưa chứ?
“Ba, nếu trong nhà tương đối vội, vậy lần sau có thời gian ba hãng đưa con đi” Thẩm Miên hướng về phía Thẩm Kiến Hoa chớp chớp mắt, nhắc nhở hắn không cần vì việc này mà cãi nhau với Chu Lan Phương.
Vốn dĩ cô tính toán liên hợp với Lục Tư Viễn có lệ một chút với Thẩm Kiến Hoa, nhưng Chu Lan Phương ngăn đón lại giúp cô bớt việc.
Thẩm Kiến Hoa do dự một chút, “Vậy được rồi.”
Sắp ăn tết, vì chút chuyện nhỏ này mà cáu giận thì không đáng.
Thẩm Miên quay tròn đôi mắt, liếc nhìn Chu Tư Vũ tựa hồ đang tính toán cái gì, khóe miệng nhếch lên, cố ý nói.
“Tư Vũ, bằng không, em đưa chị đi nhé?”
“A?” Chu Tư Vũ sửng sốt, sau khi phản ứng lại đây, lập tức cự tuyệt, “Chị, thực xin lỗi! Hôm nay em hẹn bạn cùng nhau học.”
Vốn dĩ, Chu Tư Vũ xác thật có hơi muốn đi đến địa phương Thẩm Miên làm việc để nhìn xem, cô tổng cảm thấy, Thẩm Miên giống như đang giấu các cô làm động tác nhỏ øì đó.
Nhưng vừa nghe Thẩm Miên kêu cô đưa đi, nghi ngờ trong lòng cô liền đánh mất.
Thời tiết lạnh như vậy, lại không có bao tay, đạp xe tay và mặt đều bị đông lạnh rất đau, cô mới không cần đi chịu khổ.
“Như vậy sao?” Thẩm Miên lược hiện thất vọng, “Chị đành tự đi vậy, lần sau nếu ai có thời gian thì đưa chị đi! Di đường nhiều đau chân.”
Nghe nói cô đau chân, đáy mắt Chu Lan Phương cùng Chu Tư Vũ đồng thời xẹt qua một tia mừng thầm, xứng đáng, các cô mới sẽ không đưa đi.
Sáng sớm tháng chạp là thật sự đặc biệt lạnh, sương mù dày đặc tràn ngập, tâm nhìn rất thấp, trên đường cơ bản không nhìn thấy mấy người, khi đến trong thành phố, trên tóc và lông mày đều ngưng kết một tầng sương trắng, nhưng Thẩm Miên cùng Lục Tư Viễn lại một chút cũng không cảm thấy vất vả.
Hai người nhiệt tình mười phần, một lòng một dạ đều là kiếm tiền.
Bọn họ so với giờ ước định đến sớm hơn một ít, bác gái còn chưa có tới, chân hai người bị đông lạnh sinh đau, vì thế xuống xe bò nhảy nhót tại chỗ.