Chương 225: Ăn tết 1
Chương 225: Ăn tết 1Chương 225: Ăn tết 1
Tóc Chu Tư Vũ rậm rạp, đen, còn rất dài, chất tóc thực không tồi.
Trước kia cô thích búi hai chỏm, sau khi lên sơ trung, liền thích bện hai bên.
Chu Tư Vũ từ hồi tiểu học đã thích làm đẹp, Chu Lan Phương không nỡ cắt tóc của cô.
Không giống chính mình, tóc chỉ cần dài một ít, liền bị Chu Lan Phương cắt đi bán lấy tiền.
Niên đại này bán tóc, đều là cắt tóc thực ngắn, giống như nam sinh.
Hiện tại tóc Thẩm Miên dài quá vai, dựa theo tình huống kiếp trước, sang năm sáu tháng cuối năm, Chu Lan Phương lại bắt cô cắt tóc.
“Chị dám” Chu Tư Vũ theo bản năng che tóc lại, “Nếu chị cắt tóc em, cô sẽ đánh chết chị.”
“Vậy thử xem.” Thẩm Miên nghịch ngợm cười cười, “Nhìn xem là cô của em đánh chết chị trước, hay là chị sẽ cắt tóc em trước”
Chu Tư Vũ: “......”
Cô thật sự bị Thẩm Miên dọa sợ.
Nếu Thẩm Miên trước kia nói lời này, cô sẽ không tỉn.
Nhưng Thẩm Miên hiện tại, nếu nói cắt đầu cô xuống, cô cũng không mang theo hoài nghi. Cô cắn răng một cái, “Chị đừng động đến tóc em, em không chạm vào quần áo của chị là được.”
“Vậy quản cái tay của em cho tốt.”
Thẩm Miên ôm quần áo xoay người vào phòng, Chu Tư Vũ tức đến dậm chân.
Ở nông thôn chú ý tất niên 30 ăn sủi cảo.
Chu Lan Phương bao rất nhiều, buổi tối chỉ ăn một phần ba, dư lại đều lưu trữ đầu năm ăn.
Lúc ăn cơm chiều, Thẩm Kiến Hoa cho mỗi người 5 mao tiền mừng tuổi.
Chu Tư Vũ thực vui vẻ, Thẩm Miên lại rất bình tnh.
Ăn cơm chiều xong, mấy người lại muốn đi xem phim truyền hình Xuân Vãn, Thẩm Miên không đi, lên giường ngủ sớm.
Chu Tư Vũ nhìn thấy 10 đêm liền trở về.
Sáng sớm ngày kế, trời còn chưa sáng, bên ngoài liền vang lên từng đợt tiếng pháo trúc.
Chu Lan Phương đã sớm rời khỏi giường, gọi cô cùng Chu Tư Vũ dậy.
Chu Tư Vũ đeo giày, mặc quần áo mới, ngồi ở nhà chính để Chu Lan Phương bện tóc cho cô.
Thẩm Miên cũng thay quần áo mới, giống như bình thường buộc một cái đuôi ngựa.
Cô ra khỏi phòng, Thẩm Kiến Hoa vừa lúc đốt pháo xong từ bên ngoài tiến vào. Thấy trên đầu Chu Tư Vũ có hai đóa hoa nhỏ, trên đầu Thẩm Miên cái gì cũng không có.
Hắn thuận miệng hỏi một câu, “Ngươi chưa mua hoa cho Miên sao?”
Chu Lan Phương phiết miệng, “Đây là chị dâu mua cho Tư Vũ, lại không phải ta mua.”
“Vậy ngươi cũng có thể mua một đoá cho Miên mà” Thẩm Kiến Hoa nói.
Thế này vừa đi ra ngoài, trên đầu con gái người khác đều có hoa, chỉ con gái của mình không có, con gái khẳng định lại nghĩ nhiều.
“Tiền không đủ liền không mua”
Thẩm Kiến Hoa: “....” vợ luôn có thể tìm được hợp lý để không mua cho con gái ..
“Ba, không mua không sao, con cũng không quá thích cài hoa trên tóc.”
Tuổi tâm lý của cô đã hơn ba mươi, không sai biệt lắm gần 40, bảo cô cài một đóa hoa, cô thật đúng là không mang ra ngoài được.
Thẩm Kiến Hoa cho rằng cô không có, mới có thể nói như vậy, vì thế an ủi một câu, “Lần sau ba mua cho con”
Việc này cũng qua đi.
Ăn cơm sáng xong, từng người đi ra ngoài, Thẩm Miên đi đến nhà Tiểu Thúy.
Chu Tư Vũ đi đến nhà họ Trương. Các bạn nhìn thấy Chu Tư Vũ mặc quần áo mới đều thực hâm mộ.
Mỗi hộ gia đình trong thôn, ít nhất đều có hai, ba đứa trẻ, nhà nhiều thì bảy, tám đứa.
Không bị đói đã là tốt rồi, càng không thể ăn tết cho mỗi đứa trẻ thêm một bộ quần áo mới.
Nhìn thấy Chu Tư Vũ mặc quần áo mới, đeo giày mới ăn tết, vẻ mặt mọi người đều hâm mộ.
Một đám vây quanh Chu Tư Vũ loạn khen.
Chu Tư Vũ thực hưởng thụ thời khắc toả sáng như vậy, loại cảm giác được người hâm mộ này, thật sự quá tốt đẹp.
Tâm hư vinh được liếm tràn đầy.