Chuong 226: An tet 2
Chuong 226: An tet 2Chuong 226: An tet 2
Khi Thẩm Miên cùng Tiểu Thúy lại đây, liền thấy Chu Tư Vũ ở cửa nhà Trương tóc dài, kể cho mấy bạn bằng tuổi một ít đồ nhìn thấy ở trong thành phố, mọi người đều vây quanh cô vuốt mông ngựa.
“Tư Vũ, tớ nghe nói trong thành phố đều là đường nhựa, trời mưa không cần xỏ giày đi mưa, có phải sự thật hay không?”
“Trong thành phố còn có rất nhiều ô tô con, còn có loại xe gì rất dài có thể ngồi được nhiều người có phải hay không?”
“Người thành phố đều rất có tiền, không cần trồng trọt”
Mọi người đều là đứa trẻ choai choai, ngày thường chưa được đi vào trong thành phố bao giờ, đều ở trong nhà làm việc nhà nông.
Đối với thành phố đều thực hướng tới, tin tức nhận được, đều là nghe từ trong miệng người khác, hoặc là xem phim truyền hình.
Đối với Chu Tư Vũ người đã từng được đi vào trong thành phố, bọn họ đều thực hâm mộ.
Muốn từ trong miệng Chu Tư Vũ nghe được nhiều chuyện trong thành phố hơn.
“Xe rất dài là cái gì? Người ta gọi là xe buýt” Vẻ mặt Chu Tư Vũ khinh thường nhìn đứa trẻ hỏi chuyện, cảm thấy đứa trẻ kia chính là đồ nhà quê, ngay cả xe buýt cũng không biết.
“Vậy bạn đã được ngồi chưa?”
Đứa trẻ hỏi chuyện tương đối thiên chân, căn bản không thấy sự khinh thường trong giọng nói của Chu Tư Vũ.
Chu Tư Vũ: “......”
Thấy mọi người đều chờ mong lại hâm mộ nhìn chằm chằm cô, miệng cô nhếch lên, đắc ý nói, “Tớ đương nhiên đã ngồi qua”
Mấy đứa trẻ tức khắc phát ra một trận âm thanh cảm thán hâm mộ.
Tiểu Thúy có chút tò mò nhìn thoáng qua Thẩm Miên, “Tư Vũ thật sự đã từng được ngồi rồi sao?”
“Chạy xe lửa”
Thẩm Miên nói.
“Chạy xe lửa?” Tiểu Thúy vẻ mặt mơ hồ.
“Chính là gạt người” Thẩm Miên chớp chớp mắt.
Tiểu Thúy sửng sốt một chút, sau khi phản ứng lại đây liền cười.
Mọi người bị tiếng cười của Tiểu Thúy hấp dẫn tầm mắt, vừa quay đầu, liền thấy được Thẩm Miên.
Oa một chút, đều chạy đến trước mặt Thẩm Miên, xem quần áo của cô.
Các cô hâm mộ, tròng mắt đều mau rớt ra ngoài, vây quanh Thẩm Miên khen một trận, ai còn nhớ rõ Chu Tư Vũ chứ? Vợ Trương nghe được động tĩnh hướng cửa nhìn thoáng qua, chỉ thấy bóng dáng Thẩm Miên, không nhận ra là ai, tức khắc kỳ quái hỏi một câu.
“Đó là cô gái nhỏ thôn nào? Mặc cũng thật đẹp”
Niên đại này không có tiết mục giải trí gì, mọi người không có việc gì, ngoại trừ xem TV chính là nói một ít chuyện nhà, nếu nơi nào có hơi chút gió thổi cỏ lay, một người so với một người còn tò mò hơn.
Lúc này, vừa nghe vợ Trương nói, tức khắc đều nhìn qua.
Bác Lưu cũng ở đây, vừa thấy con gái của nhà mình cũng đứng ở kia, lại cẩn thận nhìn lên, cô kinh ngạc nói.
“Kia giống như là Miên”
Lời vừa ra khỏi miệng, Chu Lan Phương đang xem TV bị hấp dẫn lực chú ý.
Cô cũng hướng tới cửa nhìn thoáng qua, đôi mắt trừng lớn.
“Không phải nó thì là ai?”
Vừa lúc Thẩm Miên đi đến.
Trang phục nhung lông vịt mới ra, rất nhiều người đều là lần đầu tiên thấy, nhưng vừa nhìn nguyên liệu, liền biết quần áo này không hề rẻ.
“Lông trên quần áo này là lông thật hay là lông giả?”
“Bộ này không ít tiền đi?” “Mỏng như vậy mặc am sao?”
“Tôi cảm thấy vẫn là áo bông ấm hơn, quần áo này đẹp nhưng không thực dụng.”
“Đôi giày da này bên trong còn lót lông”
“Đây là da thật đi?”
Mọi người lôi kéo quần áo Thẩm Miên nhìn tới nhìn lui.
Thẩm Miên cũng không ngại phiền.
Người trong thôn thích như vậy, lớn lên ở nông thôn, cô tuy rằng không thích, nhưng cũng đã quen.
Vợ Trương chua lòm nói, “Lan phương, Kiến Hoa gần đây có phải kiếm được nhiều tiền hay không? Mua cho Miên bộ quần áo đắt như vậy?”
Một bộ quần áo này, ít nhất cũng phải một, hai trăm đồng.
Đây chính là chi tiêu một năm của nhà người khác.
Thẩm Kiến Hoa cũng thật bỏ được!
Trước đó còn nói hắn bất công, không nghĩ tới quay đầu hắn còn mua cho Thẩm Miên quần áo đắt như vậy.