Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 104 - Chương 104 - Vu Oan

Chương 104 - Vu Oan Chương 104 - Vu OanChương 104 - Vu Oan

"Tô Vi Vi, có phải cậu lấy đồng hồ của Kiêu Kiều không?”

Cuối cùng, có một cô bé không nhịn được mở miệng, đem đầu mâu chỉ về phía Tô Vi VI.

Tô Vi Vi đặt ly nước xuống, nhìn xem thời gian.

Thời gian giải lao tổng cộng mười phút, bây giờ đã qua một nửa thời gian.

Vậy mau chóng giải quyết đi.

"Bạn học, cậu có chứng cứ không? Không có chứng cứ đã nói như vậy, tôi có thể kiện cậu tội phỉ báng đấy."

"Cậu ... Cậu đừng hù dọa người khác! Đồng hồ chắc chắn là do cậu lấy! Cậu có dám để bọn tôi lục soát không?”

Chắc chắn như vậy?

Tô Vi Vi nhìn xem cô bé trước mắt.

Phỏng đoán có tám phần là một trong những người tham dự, vậy thì không vô tội rồi.

"Lục soát? Dựa vào cái gì? Cậu một mực khẳng định, đóng miệng mở miệng đều vu oan cho tôi, còn muốn lục soát đồ của tôi, cậu nghĩ cậu là ai chứ?"

Cô bé vừa thấy Tô Vi Vi không đồng ý, ngược lại càng phấn khích.

"Cậu không dám để bọn tôi lục soát, đó là vì trong lòng cậu có quỷ, chắc chắn là cậu biết được đồng hồ của Kiều Kiều đắt tiền, cho nên mới trộm lấy!"

"Úi chà, các cậu đúng là giỏi quá đi.

Ngay cả chú cảnh sát muốn lục soát đều phải có giấy tờ lục soát chuyên môn đấy, các cậu tùy tiện vậy mà muốn động vào đồ người khác sao?

Tôi bảo vệ quyền riêng tư của mình không cho các cậu lục soát thì chính là trong lòng tôi có quỷ?

Vậy được, tôi cũng có đồ bị mất, tôi nghi ngờ là các cậu lấy, các cậu cũng cho tôi lục soát thử đồ của các cậu đi!

Nếu như không tìm thấy ở trên người các cậu vậy chắc chắn là các cậu giấu ở chỗ khác rồi, dù sao thì chắc chắn là có liên quan đến các cậu."

"Cậu, cậu bắt nạt người khác!" Cô bé mở to hai mắt nhìn.

Cô bé chưa từng gặp qua người mặt dày vô liêm sỉ như vậy.

Chẳng những rập khuôn theo kế sách của bọn họ, thậm chí còn tiến thêm một bước nữa.

"Vậy đã bắt nạt người khác rồi sao? Tôi chẳng qua là học tập các cậu mà thôi, nói đến bắt nạt người khác, vẫn là các cậu có sở trường hơn."

Tô Vi Vị lão thần tại thượng.

Ngày thường không so đo với mấy cô bé này, bọn họ còn thật sự cho rằng mình là Hello Kitty sao?

"Vi Vi, đồng hồ của tôi tìm không thấy nữa, thật sự rất sốt ruột, nếu không thì cậu cũng giúp tôi tìm thử đi."

Tê Kiêu Kiều mỏng manh yếu đuối nhìn Tô Vi Vi.

"Tôi biết lúc trước chúng ta có mâu thuẫn, nếu như thật sự là cậu không cẩn thận câm nhầm, tôi ... Tôi cũng sẽ không trách cậu đâu."

Kỹ xảo bạch liên hoa của Tề Kiều Kiêu không tệ.

Tô Vi Vi tỏ ra vẻ mặt ' Trẻ nhỏ dễ dạy '.

Biểu hiện của tiểu bạch liên hôm nay so với lúc trước chỉ biết khóc lóc thút thít mà chạy đi thì tiến bộ nhiều rồi.

"Ừm, nếu như thật sự tìm được đồng hồ ở chỗ tôi, cậu đương nhiên sẽ không trách tôi rồi.

Cậu chỉ cân đem chuyện này rêu rao cho cả trường đều biết, sau đó lại với tôi một câu cậu không trách tôi, giành được tên tuổi thánh mẫu bạch liên hoa."

"Cậu, cậu sao lại có thể nói tôi như vậy chứ..."

Tê Kiêu Kiều khóc hoa lê đái vũ.

"Tôi chỉ là quá sốt ruột, Vi Vi, cậu giúp tôi đi mà."

"Đúng vậy, Tô Vi Vi, cậu xem Tề Kiều Kiều đã khóc đáng thương như vậy rồi, cậu để cho cậu ấy xem thử đi mà."

"Đúng đó, một người con gái sao có thể nhẫn tâm như vậy chứ."

Mấy bạn nam trong lớp cũng không nhịn được mở miệng giúp Tề Kiêu Kiều nói chuyện.

Tô Vi Vi bất đắc dĩ nhìn mấy bạn nam kia một cái. Chỉ ghét cái loại móng heo bự nghe người ta khóc vài câu liền không có lập trường.

"Cũng chịu thôi, ai bảo tôi là con gái chứ.

Trời sinh không biết thương hoa tiếc ngọc, có khả năng miễn dịch trời sinh với nước mắt của bạch liên hoa.

Mấy cậu, các cậu nếu thương tiếc Tê Kiều Kiêu như vậy, không bằng để cho Tề Kiều Kiều lục soát bàn học của các cậu trước đi."

Mấy bạn nam đều lùi vê phía sau.

"Chuyện này có liên quan gì đến bọn tôi chứ, cũng không phải bọn tôi lấy đồng hồ của Tề Kiều Kiều."

Tô Vi Vi cười.

"Đúng vậy đó, nhưng chuyện này lại có liên quan gì đến tôi chứ?

Chẳng lẽ tôi đã lấy đồng hồ của Tề Kiều Kiều hay sao?
Bình Luận (0)
Comment