Chương 106 - Chạy Không Thoát
Chương 106 - Chạy Không ThoátChương 106 - Chạy Không Thoát
"Đương nhiên em không đồng ý.
Bạn học Tề Kiều Kiều bị mất đồ có tâm trạng sốt ruột thì em có thể hiểu được, nhưng hiểu được lại không có nghĩa là em nguyện ý khiến mình trở thành người bị tình nghi.
Bạn học Tề Kiều Kiều không đi lục đồ của những bạn khác, chỉ nhắm vào em không chịu bỏ qua.
Em không đồng ý liền nói em chột dạ.
Em liên cảm thấy nghi ngờ, bạn học Tề Kiêu Kiều sao lại chắc chắn là em lấy như vậy chứ?
Không phải là cậu cố ý vu oan, vừa ăn cướp vừa la làng đó chứ?"
Ánh mắt Tề Kiều Kiều chớp chớp.
Tô Vi Vi này, khó trách vẫn luôn không đồng ý, thì ra là cậu ta vậy mà đã đoán ra được rồi?!
Nhưng cho dù đoán ra được thì sao chứ, hôm nay, cậu ta nhất định sẽ chạy không thoát.
"Cô giáo...
Tề Kiều Kiều khóc thút thít nhìn về phía Chiêm Hiểu Hồng.
Chiêm Hiểu Hồng cũng thực bất đắc dĩ.
Đây là đều là những chuyện gì đâu không.
"Bạn học Tô Vị VI...
"Cô giáo, em biết cô rất khó xử, như vậy thì, em tình nguyện phối hợp.
Nhưng mà, chỉ đơn thuần lục soát một mình em thì quá không công bằng.
Nếu như đồng hồ của bạn học Tề Kiều Kiêu mất rồi, mà còn mất ở trong lớp chúng ta, dựa theo logic của cậu ấy, chắc chắn là bị bạn học cùng lớp của tụi em lấy, vậy thì mọi người đều có hiềm nghi.
Vậy không bằng dứt khoát mời cô giáo Chu kiểm tra vật phẩm cá nhân của mỗi một bạn học đi.
Tóm lại phải khiến bạn học Tề Kiều Kiều hài lòng mới được.
Bằng không, cậu ấy lại đi ra ngoài nói đồ vật mất, các bạn học lại không cho cậu ấy lục soát đồ vật, chính là chột dạ thì phải làm sao?
Vì danh dự của lớp 8 ban 3 chúng ta, tất cả mọi người chúng ta cùng nhau tự chứng trong sạch đi!
Bạn học Tê Kiêu Kiều, như vậy cậu đã hài lòng chưa?”
“TôI....
Tê Kiêu Kiều sững người rồi
Cô ta chỉ muốn để người khác lục soát cặp của Tô Vi Vi là được rồi.
Như thế nào lại kéo theo các bạn học rồi.
"Tôi không có nói muốn lục soát cả lớp"
Tô Vi Vi ha hả cười.
"Cậu tuy rằng chưa nói, nhưng ai biết người kế tiếp cậu nghi ngờ là ai?
Dù sao thì, dựa theo logic của cậu, chỉ cần trong lớp có một người không tự chứng trong sạch, thì cậu ấy chính là chột dạ có quỷ.
Để làm cậu yên tâm, đương nhiên mỗi một người đều phải bị kiểm tra một lần rồi”
Lúc trước khi Tê Kiều Kiều nghi ngờ Tô Vi Vi thì những người khác còn có thể ngồi xem kịch.
Nhưng hôm nay cả lớp bị liên lụy đều phải bị kiểm tra, ngay lập tức liền có người khó chịu.
"Cái bạn Tề Kiều Kiều này sao vậy chứ? Chẳng lẽ xem tất cả bọn mình là ăn trộm sao?"
"Thật là ghê gớm, không có bằng chứng mà có thể nghi ngờ người khác."
"Ai biết cậu ấy có phải là vừa ăn cướp vừa la làng hay không."
"Nếu không phải cậu ấy cố ý khoe khoang, sao lại bị ăn trộm chứ."
"Đúng vậy, chính là cậu ấy tự mình khoe khoang."
Tề Kiều Kiều lân này là thật sự khóc rồi.
Uất ức.
Thật sự rất uất ức.
Vì sao mọi người lại xuyên tạc ý của cô ta chứ?
"Được rồi, đều kiểm tra một lần!" Chiêm Hiểu Hồng tức giận nói.
Một tiết học đàng hoàng, đều bị Tê Kiều Kiều làm hỏng.
Kỳ thật Chiêm Hiểu Hồng đương nhiên hiểu rõ ý Tề Kiều Kiều, náo loạn thời gian lâu như vậy còn không phải là muốn lục soát đồ của Tô Vi Vi sao.
Nhưng giống như Tô Vi Vi đã nói, những người khác đều không nghi ngờ, lại chỉ lục soát một mình em ấy, cho dù không lục soát ra được cái gì, vê sau sẽ khiến người khác nghĩ gì về Tô Vi Vi chứ?
Nếu Tề Kiều Kiều một hai phải gây chuyện, vậy làm em ấy hoàn toàn gây chuyện một lần đi.
Toàn bộ bạn học, một người cũng không được thiếu, toàn bộ đều phải phối hợp với cô ấy.
Chiêm Hiểu Hồng bắt đầu từ bàn thứ nhất, lục soát từng người mội.
Ừm, vừa lúc nhân cơ hội này tìm hiểu ' kỹ càng ' một chút bạn học cùng lớp.
Rất nhanh, Chiêm Hiểu Hồng đã lục soát ra 2 học sinh mang máy chơi game tới trường học.
8 học sinh mang sách ngoài môn học đến trường.
Lục soát ra một số tờ giấy nhỏ chưa kịp xử lý, liên quan đến 6 người.