Chương 109 - 7 Bông Hồng
Chương 109 - 7 Bông HồngChương 109 - 7 Bông Hồng
Cô gái nhỏ mềm mại khóc đến đáng thương như vậy, đám đông xung quanh lập tức nhỏ tiếng đi rất nhiều.
Đứa nhỏ chỉ mười mấy tuổi, vốn dĩ rất dễ mềm lòng.
Cảm tính chiếm phần nhiều hơn lý tính.
Tô Vi Vi sâu kín thở dài.
"Bạn học Tề Kiều Kiều, cho dù cậu ghét tôi thì cũng không thể hãm hại tôi như vậy. Hiện giờ không chỉ liên lụy danh dự lớp 8 ban 3 chúng ta, còn lãng phí mất một tiết toán quan trọng, còn hại mọi người phải soát bàn học... Cậu nói bọn tôi làm sao có thể tin cậu không cố ý?"
Nháy mắt, một chút đồng tình của đám đông xung quanh đều bay sạch.
Danh dự này kia với tiết học cũng không quan trọng.
Nhưng để giáo viên lục soát bàn học thật sự rất đáng giận.
Nhất là đối với những người bị cô Chiêm soát ra mấy thứ thư tình, máy chơi game, thư truyền tay linh tinh càng cảm thấy tức giận.
Đều là do cậu tai
Nếu không phải cậu ta bày ra trò này, làm sao bọn họ sẽ bị liên lụy?
"Được rồi, gọi phụ huynh tới gặp cô."
Sắc mặt Chiêm Hiểu Hồng âm trầm, dùng việc gọi phụ huynh đến để kết thúc trò khôi hài này...
Chiêm Hiểu Hồng dẫn Tề Kiều Kiều đến văn phòng.
Trong lớp rất nhanh trở lên ồn ào.
Chuyện vừa mới phát sinh đối với đám nhóc mới mười mấy tuổi đầu mà nói thật sự quá chấn động.
"Vi Vi, tớ thật sự không ngờ Tê Kiều Kiều là loại người này. Cô Chiêm nói gọi phụ huynh, cậu ta thảm rồi!"
Hoàng Tinh Tinh lôi kéo Tô Vi Vi tới tám chuyện.
"Không biết có bị ăn đòn không nhỉ?”
Kỳ thật nghe cũng có chút đáng thương. "Tớ không biết cậu ta có bị đánh hay không, nhưng tớ biết nếu như cậu ta vu oan tớ thành công, vậy thì tớ xong đời rồi."
"Cũng may trước đó tớ kiên quyết không chịu để cậu ta soát đồ. Nếu cho cậu ta soát, đồng hồ nhất định sẽ nằm trên bàn tớ, đến lúc đó cho dù tớ có 10 cái miệng cũng không giải được nỗi oan này."
Tô Vi Vi nói làm bàn học xung quanh đều thấy sống lưng phát lạnh.
Đúng vậy.
Nếu lúc đó Tô Vi Vi cho Tê Kiều Kiều soát đồ, Tê Kiều Kiều giấu đồng hồ ở trong tay áo rồi thừa dịp lúc lục soát ném nó ra, vậy Tô Vi Vĩ...
Thật đáng sợ.
Vậy xem ra Tê Kiêu Kiều không đáng thương chút nào...
Giải quyết xong tai họa ngầm, Tô Vi Vi đối với kết quả sau đó không để ý chút nào.
Cô chỉ là một bạn học nhỏ nhu nhược không thể tự gánh vác mà thôi.
Chỉ là muốn thành thật đi học.
Nhưng tại sao cuối cùng lại bị người ta nhắm đến.
Tô Vi Vị vì chính mình bày tỏ thương tâm một chút.
Quả nhiên chỉ có học tập mới khiến con người ta vui sướng.
Cô yêu học tập, học tập yêu cô.
Tô Vi Vị tự thôi miên chính mình.
Chuyện về sau vẫn là Hoàng Tinh Tinh không ngừng bát quái Tô Vi Vi mới biết.
Tề Kiều Kiều bị ba mẹ đánh.
Đồng hồ là quà ba Tê Kiêu Kiều mua tặng lãnh đạo, cuối cùng bị cậu ta làm hỏng, không nói đến làm lãnh đạo phật ý, mà còn phải vội vã đi mua một cái mới bù đắp.
Ba mẹ Tề Kiều Kiều bởi vì chuyện này mà cãi nhau túi bụi, suốt ngày cãi nhau.
Tê Kiều Kiều chuyển trường.
Đúng vậy, sau chuyện đó Tề Kiều Kiều rất lâu không đến trường học.
Khi tin tức một lần nữa truyền đến chính là chuyện cô ta chuyển trường.
Trong mắt Tô Vi Vi, chuyển trường cũng tốt.
Chuyện cô ta hãm hại bạn học đã truyên đi khắp nơi, trong lớp cũng không chào đón cô †a. Nếu cứ tiếp tục đi học cũng không tốt, chi bằng đổi một môi trường mới.
Tê Kiêu Kiều đi rồi, Tô Vị Vi ở trường thảnh thơi không ít.
Cũng có nhiều thời gian ôn tập hơn, chuẩn bị cho bài kiểm tra nhảy lớp...
"Chị hai-'
Hôm nay Tô Vi Vi vừa tan học về nhà, Huyên Huyên đã lắc lư chạy tới, thuần thục ôm đùi cô.
"Chị, em có 7 bông hoa hồng!"
7 bông hoa hồng?
Dạo này xảy ra nhiều việc, Tô Vi Vi nhất thời không phản ứng kịp.
Sau đó nhìn thấy bó hoa đỏ rực trên tay ông ngoại, mới nhớ ra là bản thân đã hứa với Huyên Huyền chuyện này.
"Oa, Huyên Huyên thế mà được 7 bông hoa hồng, giỏi quá!"
Tô Vi Vi ôm em gái trắng mềm nhà mình, lần lượt hôn hai bên má của cô nhóc mỗi bên một cái.
“He he he...
Huyên Huyên thẹn thùng cười ngây ngô.
Ngày thường cô bé tuy được cả nhà chiều, nhưng hành động như hôn hôn này chỉ có Tô Vi Vi mới được làm.