Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 120 - Chương 120 - Đàm Phán

Chương 120 - Đàm Phán Chương 120 - Đàm PhánChương 120 - Đàm Phán

Trong phòng họp của hãng thời trang Bella.

Giang Thụy hơi nhướng mày nhìn ba người trước mắt.

Một người khí thế không đủ là một thanh niên miệng cọp gan thỏ.

Một người tự nhiên bình bĩnh là một thiếu niên tự mang theo quý khí.

Còn lại một người...khí thế cường đại, khóe môi mỉm cười...là một thiếu nữ hoặc nữ sĩ?

Trong thời gian này Giang Thụy đã gặp qua không ít người muốn trở thành đại lý của thời trang Bella.

Nhưng tổ hợp kỳ quái như vậy anh ta vẫn là lân đầu tiên nhìn thấy.

Nhưng mà...

Trong ba người này ai mới là người dẫn đầu?

"Mọi người là người của công ty Vi Nhiên đúng không?”

"Chào ngài, tôi tên Tô Vi Vi là người của công ty Vi Nhiên."

Thấy ánh mắt Giang Thụy đảo quanh, Tô Vi Vi chủ động tiến lên phía trước bắt tay với Giang Thụy.

Cũng nói cho Giang Thụy biết.

Buổi đàm phán hôm nay sẽ do cô làm chủ.

Giang Thụy lập tức tập trung ánh mắt lên người Tô Vi Vị.

Cùng lúc đó, Tô Vi Vi cũng đang đánh giá Giang Thụy.

Vị giám đốc Giang này...cũng rất đẹp trai nha.

Tính riêng về giá trị nhan sắc thì chỉ được khoảng bảy mươi điểm.

Nhưng...

Biểu cảm nghiêm túc không chút cẩu thả kia.

Áo sơ-mi được cài đến nút trên cùng đầy cảm giác cấm dục kia.

Còn có thêm cặp mắt kính tơ vàng được đặt trên sống mũi kia.

Thật sự rất có cảm giác văn nhã bại hoại nha.

Cô thật sự rất thíchI Trong lòng Tô Vi Vi lặng lẽ cho giám đốc Giang tám mươi điểm.

Thái độ cũng càng nhiệt tình thêm vài phần.

Đối với trai đẹp, thái độ của cô luôn rất tốt.

Sau khi giới thiệu đơn giản xong, hai bên đều ngồi xuống.

"Tại sao mọi người muốn trở thành đại lý của thời trang Bella ở thành phố Hàng?"

Giang Thụy lập tức đặt câu hỏi đi thẳng vào vấn đề .

"Bởi vì chúng tôi muốn trở thành đại lý của thời trang Bella tại toàn bộ tỉnh Z, thậm chí là ở trên cả nước."

Tô Vi Vi cười tủm tỉm đáp lời, lại khiến cho Giang Thụy và Chu Hướng Tây đang ngồi một bên chuẩn bị quan sát học tập đều giật mình.

Cái này...

Đây chính là hỏi một đằng trả lời một nẻo trong truyền thuyết phải không?

Chu Hướng Tây cảm thấy hoang mang không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Giang Thụy lại nhịn không được cong cong khóe miệng, hơi nghiêng người về phía trước.

Đây là bản năng nhỏ của một số người khi bị chuyện gì đó hấp dẫn.

Tất nhiên đã bị Tô Vi Vi nhìn thấy.

Cô hơi mỉm cười.

Rất tốt.

Đã thành công hấp dẫn sự chú ý của mục tiêu.

Vừa rồi cô trả lời như vậy một phần là để biểu đạt dã tâm của mình.

Về phương diện khác, cũng quan trọng nhất chính là để hấp dẫn sự chú ý của đối phương.

Đàm phán là để thúc đẩy tiến độ công việc.

Nhưng là người tiến hành đàm phán.

Đặc biệt là làm bên bị lựa chọn.

Nếu không hấp dẫn được sự chú ý của đối phương khiến họ lưu lại ấn tượng sâu sắc vậy tiếp theo có ba hoa chích chòe thế nào cũng không có tác dụng gì.

"Dũng khí rất đáng khen nhưng cô dựa vào cái gì cảm thấy công ty của mình có thể trở thành đại lý của thời trang Bella tại tỉnh Z?" Giang Thụy lựa chọn trực tiếp bỏ qua câu trở thành đại lý thời trang Bella trên cả nước.

Chuyện không có khả năng xảy ra vậy cũng không cần mang ra thảo luận.

"Bởi vì đây chính là một lần song thắng, chúng tôi có thể thông qua thời trang Bella kiếm được tiền mà thời trang Bella cũng có thể nhờ chúng tôi mà bớt phải đi đường vòng. Vào thời khắc mấu chốt như hiện tại, chỉ cần đẩy nhanh tốc độ một chút đều có thể đại biểu cho dẫn đầu thị trường so với đối thủ cạnh tranh đúng không?"

Những lời nói giống vậy chắc hẳn Giang Thụy đã nghe qua rất nhiều rồi vậy nên Tô Vi Vi cũng không trông cậy vào việc chỉ dựa vào vài câu nói mạnh miệng đã có thể thuyết phục được anh ta nên trực tiếp lấy một cái USB từ trong túi xách ra tỏ ý muốn nói tiếp.

Giang Thụy cũng phối hợp bảo người mang máy tính tới kết nối với máy chiếu.

Cắm USB vào máy tính.

Tô Vi Vi vào mục văn kiện mở slide cô đã chuẩn bị tốt trước đó ra, trình chiếu lên màn chiếu.

Cô tự tin đi đến trước màn hình.

Đầu tiên là nở một nụ cười khéo léo nhưng cũng tràn đầy tự tin.

Kiểu diễn thuyết như vậy đời trước cô đã làm không biết bao nhiêu lần.
Bình Luận (0)
Comment