Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 121 - Chương 121 - Thuyết Trình

Chương 121 - Thuyết Trình Chương 121 - Thuyết TrìnhChương 121 - Thuyết Trình

"Những năm 90 là giai đoạn phát triển sơ cấp của ngành thời trang nước ta. Vào giai đoạn này, bố cục cạnh tranh vẫn chưa hoàn thiện biểu hiện rõ nhất là tình trạng cung vẫn đang nhỏ hơn cầu."

"Trong giai đoạn này, thể hiện rõ cái có thể tôn tại đến cuối cùng là sản phẩm có chất lượng tốt, phẩm chất tốt mới có thể thỏa mãn nhu cầu tiêu phí. Bởi vậy, tăng cao sản lượng mở thêm nhiều xí nghiệp may mặc là điều tất yếu."

Tất cả nội dung trên PowerPoint đều do Tô Vi Vi điều tra thị trường rồi tiến hành chỉnh sửa hoàn thành, vậy nên không cần nhìn màn chiếu cô cũng có thể trình bày rành mạch.

Nhìn Giang Thụy, tốc độ Tô Vi Vi trình bày không nhanh không chậm có một loại lực lượng khiến người khác cảm thấy tin phục.

"Nhưng mà theo tốc độ phát triển của quốc nội, nhu cầu tiêu phí của mọi người sẽ ngày càng tăng, yêu cầu đối với chất lượng quần áo cũng sẽ ngày càng được đề cao. Theo đó, cũng sẽ thúc đẩy sự phát triển của ngành thời trang chất lượng cao."

"Vâ điểm này, nhìn vào tình trạng của thị trường hiện tại là có thể nhìn ra. Rất nhiều nhãn hiệu thời trang có chất lượng cao hơn đã từng bước xuất hiện. Nhưng bởi vì thị trường ngành thời trang quá lớn, xí nghiệp may mặc tư nhân mọc lên rất nhiều mà không cần quan tâm quá nhiều đến vấn đề tiêu thụ. Vậy nên cạnh tranh giữa các xí nghiệp càng giống như một hồi 'cạnh tranh nội địa'.

"Chỗ này tôi có một phần số liệu...

Về phương diện nguồn tiêu thụ, quốc gia của chúng ta có thị trường may mặc lớn nhất thế giới...

Theo đo lường tính toán, vào năm 1994 sản phẩm may mặc trong nước có danh số bán lẻ hơn 13,5 tỷ nguyên...

Theo tôi dự đoán vào năm 2000. nhu cầu của thị trường may mặc trong nước sẽ đạt tới 55.68 trăm triệu kiện, năng suất sản phẩm sẽ đạt đến 80%, doanh số bán hàng cũng sẽ đạt tới 3600 trăm triệu nguyên...

Theo số liệu trình chiếu trên màn ảnh.

Mắt Giang Thụy cũng càng ngày càng sáng.

Phần số liệu này so với số liệu công ty anh ta dự tính còn lạc quan hơn rất nhiều.

Nhưng... Trong nhiều công ty muốn trở thành đại lý như vậy, Tô Vi Vi là người duy nhất mà anh ta thấy có thể đưa ra số liệu cụ thể nhất.

Hơn nữa...

Những số liệu này, đáng chết nhất là thật sự rất mê người.

Lại đáng chết là rất làm người ta cảm thấy tin phục.

So với những số liệu mà nhóm chuyên viên phân tích số liệu của công ty anh ta phân tích được có mức độ tin cậy còn cao hơn.

Đương nhiên Giang Thụy sẽ không biết được.

Tốc độ phát triển của quốc gia anh ta hiện nay, những chuyên viên phân tích nước ngoài này dùng công thức tính toán cũ kỹ căn bản là không thể nào tính ra được.

"Trước mắt đã sắp tiến vào những năm cuối cùng của thập niên 90, năm 2000 sắp đến. Ngành sản xuất thời trang cũng chuẩn bị tiến vào thời kỳ phát triển hoàng kim vậy nên hiện tại chính là thời khắc chiếm lĩnh thị trường tốt nhất."

"Tôi kiến nghị thời trang Bella có thể phát triển theo nguyên tắc ' chất lượng, giá cả, phục vự, căn cứ vào từng đối tượng tiêu phí khác nhau mà đưa ra từng sản phẩm khai phá thích hợp."

"Đặc biệt có thể chú ý khai phá thị trường đào tạo thái độ đối với khách hàng của nhân viên phục vụ,

"Đồng thời có thể tiến hành ' chiến lược hàng hiệu' đề cao thực lực cạnh tranh ở thị trường thời trang quốc nội."...

Tô Vi Vi diễn thuyết cũng không lâu.

Tất cả 12 trang PPT trừ bỏ trang bìa cùng tràn cuối chỉ còn 10 trang nội dung thuyết trình cũng đa phần là số liệu.

Giang Thụy nghe vô cùng nghiêm túc, cơ hồ là không dám lơ đãng chút nào.

Nửa tiếng sau.

Diễn thuyết kết thúc.

Nhưng Giang Thụy lại thật lâu cũng không lên tiếng.

Có thể nói bài diễn thuyết của Tô Vi Vi khiến anh ta vô cùng chấn động.

Anh ta cần chậm rãi nghiên ngẫm.

Một hồi lâu sau, cuối cùng Giang Thụy cũng ngẩng đầu lên.

"Quyền đại lý tỉnh Z hiện tại tôi còn chưa thể cho cô." Tô Vi Vi không nói gì yên lặng đợi Giang Thụy nói hết câu cuối.

"Nhưng tôi có thể trực tiếp làm chủ đưa cho cô quyền đại lý của thành phố Hàng." Thật tốt quá.

Trong lòng Tô Vi Vi mừng thầm.

Trước hết cần bắt được thành phố Hàng còn lại cứ từ từ.
Bình Luận (0)
Comment