Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 148 - Chương 148 - Ngu Trung Ngu Hiếu

Chương 148 - Ngu Trung Ngu Hiếu Chương 148 - Ngu Trung Ngu HiếuChương 148 - Ngu Trung Ngu Hiếu

Suy đoán này của ông ta cũng đúng được tám phần.

Chỉ là...ông ta lại không tính tới cô cháu gái Tô Vị Vi.

Vậy nên, đối với việc thím ba Tô kể lại chuyện chủ cửa hàng là một chàng thiếu niên đã tin tưởng mười phần.

" Dựa theo bà nói, vợ chồng anh hai chắc hẳn kiếm được rất nhiều tiền. Nếu đã vậy, khẳng định phải làm bọn họ giúp chúng ta, nhưng mà...Bà ra mặt vô ích."

Chú ba Tô khinh bỉ sức chiến đấu của thím ba Tô.

Chỉ một cái cháu gái cũng đánh không thắng.

Mất mặt.

"Còn phải để mẹ tôi ra ngựa, anh hai người nọ rất hiếu thuận. Chỉ cần mẹ tôi dùng hiếu đạo đè nặng, anh ấy chắc chắn sẽ ngoan ngoãn nghe lời."

Nhiêu năm như vậy, trước nay đều như thế.

Cho dù năm đó mấy anh em nhà họ Chu, nhà mẹ đẻ của chị dâu hai đến náo loạn một hồi, nhà họ chia nhà mấy đứa nhỏ đều được ông bà ngoại đón vê nhà chăm sóc nhưng mấy năm nay không phải anh hai ông ta mỗi năm vẫn ngoan ngoãn hiếu thuận cha mẹ sao?

Ngày lễ ngày tết, đau đầu nhức óc, bà nội Tô đều có thể kiếm đủ loại lí do moi tiền từ trong tay anh hai ông ta. Mỗi năm khi đến ngày mùa, ông ấy cũng phải về hỗ trợ sao?

Ông bà nội Tô ăn ba Tô đến gắt gao.

"Cuối tuần tôi sẽ về thôn một chuyến, đón mẹ tôi tới đây. Đến lúc đó, tiền chúng ta mua phòng ở sẽ có lý do chính đáng."

Chú ba Tô tính toán rất tốt.

Thím ba Tô nghe thấy muốn đón mẹ chồng tới đây, tuy trong lòng rất khó chịu nhưng...

Nghĩ đến tiền mua phòng ở, lại nhịn xuống.

Luyến tiếc hài tử không bắt được lang, vì phòng ở lớn, vậy nhịn bà lão nông thôn kia một chút cũng được...

Chú ba Tô chuẩn bị cuối tuần sẽ về thôn đón bà nội Tô sức chiến đấu siêu cường tới thành phố, lại không biết ba Tô đã hành động trước. Ba Tô đi mua thức ăn khuya trở vê nghe mẹ Tô nói thím ba Tô mới tới náo loạn một hồi, trong lòng cũng vô cùng khó chịu.

Trước kia ba Tô luôn muốn gia hòa vạn sự hưng, công lao cha mẹ lớn hơn trời, người trẻ tuổi như bọn họ chịu chút ủy khuất cũng không sao.

Nhưng dù vẫn luôn bị người đè nặng, vẫn luôn dù mình chịu thiệt cũng muốn giúp đỡ anh em trong nhà, vẫn luôn bị cha mẹ bất công thì ba Tô cũng là con người, cũng sẽ cảm thấy khổ sở.

Đặc biệt là sau khi chia nhà, mấy đứa con gái của ông ấy chỉ có thể ở nhờ nhà cha mẹ vợ, ông ấy cùng vợ ra ngoài cực cực khổ khổ làm thuê cũng không kiếm được bao nhiêu tiền.

Nếu không nhờ Vi Vi, người một nhà bọn họ không biết còn phải tách ra bao nhiêu năm nữa.

Ba Tô trước đó luôn ngu hiếu cũng dần dân tỉnh táo hơn.

Quả nhiên, chỉ có trải qua việc bị xã hội vùi dập mới có thể trở lên thanh tỉnh.

"Kim Diệp, bà yên tâm ngày mai tôi sẽ về thôn, nghênh ngang mang theo quà tặng cho người trong thôn nhìn. Để mọi biết nhà chúng ta luôn hiếu thuận, khẳng định sẽ không để cha mẹ có cơ hội dùng hiếu đạo đè nặng chúng ta nữa. Trước kia vất vả cho mấy mẹ con bà, sau này tôi sẽ không suy nghĩ vì người khác nữa, chỉ chăm sóc gia đình chúng ta thật tốt."

Mẹ Tô ngơ ngác.

Lo âu trong lòng đều biến mất.

Vậy mà ba Tô có thể nói ra những lời như vậy?

Mẹ Tô rất cảm động.

Làm gì có ai mới sinh ra đã giống như bánh bao, mặc kệ người khác bắt nạt cũng không phản kháng lại.

Còn không phải do trong lòng có vướng bận.

Mẹ Tô cũng là sợ ba Tô mất mặt, trong lòng sẽ khó chịu, bị kẹp ở giữa sẽ khó xử vậy nên mới có thể nhẫn nhịn một lần rồi lại một lần khi đối mặt với ông bà nội Tô, cuối cùng lại đem bản thân nhẫn nhịn thành một ninja rùa.

Nhưng hôm nay...Ba Tô vậy mà lại thông suốt?

"Ông, ông nói thật?"

"Thật sự." Ba Tô gật đầu thật mạnh.

"Tôi đã suy nghĩ cẩn thận, đối với tâm quan trọng nhất chính là mấy mẹ con bà. Cha mẹ bên kia, dưỡng lão tôi sẽ bỏ tiền, sẽ xuất lực nhưng sẽ không như trước kia cái gì cũng chịu đựng một mình, càng sẽ không liên lụy mấy mẹ con bà cũng phải nhẫn nhịn cùng tôi.'

Trên thực tế, từ sau khi Tô Vi Vi trọng sinh đã thường xuyên cùng ba Tô truyền đạt khái niệm không thể luôn ngu hiếu.

Thậm chí còn kiếm tới không ít báo chí trộm cho ba Tô xem.

Cái gì Một bà mẹ chồng ác độc mở ra huyết án.

Cái gì Làm công ba mươi năm, một phần tiên cũng không để dành được..

Cái gì 'Cả nhà uống thuốc trừ sâu chỉ vì chồng là đỡ đệ mai.

Cái gì Một người cường đại chân chính không phải là người luôn lấy giúp người làm niềm vui'.

Cái gì 'Gia hòa vạn sự hưng là xui xẻo chính mình phụng hiến người khác?.

Ba Tô xem một hai lần cũng không thấy gì nhưng xem nhiều trong lòng cũng thầm suy nghĩ.

Sau đó bị Tô Vi Vi tính kế cho chạy khắp nơi làm buôn bán, thậm chí còn chạy tới cả Kinh thị.

Suy nghĩ linh hoạt hơn, tâm mắt cũng rộng rãi hơn.

Tự nhiên cũng bắt đầu suy ngẫm lại việc bản thân đã làm trông quá khứ.

Có phải ông ấy đã quá ngu trung ngu hiếu?

Mẹ Tô cảm động đến nước mắt lưng tròng: "Chồng à..."

Ba Tô cũng thâm tình mà liếc mắt đưa tình: "Vợ à..."
Bình Luận (0)
Comment