Chương 149 - Đánh Trống Khua Chiêng
Chương 149 - Đánh Trống Khua ChiêngChương 149 - Đánh Trống Khua Chiêng
Sáng sớm hôm sau, Ba Tô liền đi mua một đống đồ.
Đồ không tính là quá đắt tiền, hầu hết là những sản phẩm bổ dưỡng, chiếm nhiều diện tích lại có mặt mũi.
Ngôi xe đến cửa thôn, ba Tô xách theo hai bao đồ lớn, vừa đi vừa nói chuyện với người quen.
"Anh Trương, tôi về rồi đây... Đúng vậy, đi thăm ba mẹ tôi..."
" Chú Phúc Vượng sức khoẻ còn tốt chứ... Cũng không phải sao, đem ít sản phẩm bổ dưỡng về cho ba mẹ, bồi bổ sức khoẻ cho tốt..."
"Anh Đại Tráng, tôi lần này trở vê chính là muốn tìm người giúp đỡ thu hoạch hoa màu trong ruộng... Anh Đại Tráng phải đến giúp đỡ đó... Đúng vậy, ba mẹ lớn tuổi rồi, không thể để cho bọn họ vất vả..."
Ba Tô vừa đi vừa trò chuyện hết cả quãng đường.
Còn chưa về đến nhà, tin tức đã lan truyền khắp Tô gia thôn.
Tô lão nhị của nhà ông Tô đã trở về, còn mang theo hai bao lớn sản phẩm dinh dưỡng trở về, đều là cho hai vợ chồng già nhà họ Tô.
Tô lão nhị cũng thật hiếu thuận, không cho ba mẹ xuống ruộng, muốn bỏ tiền hỗ trợ thu hoạch hoa màu đấy.
Ba Tô vốn hàm hậu thành thật, lúc trước khi còn ở trong thôn, nhà ai có chuyện gì ba Tô đều sẽ ra tay giúp đỡ, ai cũng không nghĩ đến ông ấy sẽ giở thủ đoạn.
Không ít người đều đang nghị luận sau lưng.
Cũng không biết hai vợ chồng già nhà hộ Tô rốt cuộc là nghĩ như thế nào, đứa con trai hiếu thuận nhất lại không được yêu thương nhất.
Cố tình Tô lão nhị cho dù đã ra ở riêng rồi vẫn hiếu kính hai vợ chồng già như cũ, kiếm được ít tiền còn cố ý mua đồ trở về.
Nếu như tô lão nhị là con cái của nhà bọn họ thì tốt biết bao.
Ba Tô dựa theo lời mà tối qua Vi Vi dạy ông ấy nói lại một lần lại một lân, cuối cùng đã đến được cửa nhà cũ của nhà họ Tô, lúc này mới thở hắt ra một hơi dài.
Ông ấy khát nước chết rồi.
Lần đầu mới biết, thì ra nói chuyện nhiều cũng sẽ mệt. Trách không được trước kia mẹ già của ông ấy cứ nói mệt đến hoảng...
Bà nội Tô đang ở trong sân cho gà ăn, nghe được động tĩnh, vừa ngẩng đầu liên thấy Ba Tô, cặp mắt xếch của bà ta lập tức dựng đứng lên.
"Sao anh lại vê rồi?"
Thái độ này, trạng thái phòng bị này.
Ba Tô đau lòng trong thoáng chốc.
"Mẹ, Con mang ít đồ ăn về cho ba mẹ."
Vẻ mặt của bà nội Tô lúc này mới hơi thả lỏng, lập tức giật lấy hai cái bao lớn trong tay của ba Tô lục tìm một phen, nhìn thấy đều là đồ ăn, lại không vui rồi.
"Sao toàn là đồ ăn vậy? Còn không bằng đổi thành tiền đưa cho tôi."
Lúc trước bà nội Tô cũng nói như vậy, ba Tô liên ngoan ngoãn nghe lời, nhưng bà nội Tô lấy tiền xong sẽ nói với bên ngoài rằng ba Tô không hiếu thuận, đến thăm bà ta đều không mang theo gì cả.
Ba Tô đến tiền cũng đã đưa rồi mà lại không có ích lợi gì cả.
Cho nên lần này, ba Tô nghe theo con gái, hiếu thuận có đôi khi cũng phải bày ra mặt cho người khác thấy được.
"Mẹ, con không phải là nghĩ là mua đồ ăn, mẹ và ba sẽ không cần tự mình đi mua sao, có thể trực tiếp ăn, tốt biết mấy."
Ba Tô cũng đã hiểu rõ ràng.
Nếu là đưa tiên, cuối cùng thì tiền này không bị anh cả lấy đi thì cũng là bị chú ba lấy đi.
Đổi thành đồ ăn, ít nhất còn có thể vào trong bụng của bà nội Tô, ông ấy cũng coi như là hết lòng hiếu thảo.
"Chỉ có mỗi anh là nhiều chuyện, lần sau trực tiếp đưa tiền cho tôi là được."
Bà nội Tô không nghi ngờ gì, đứa con trai này chính là đồ ngốc.
Ba Tô lại không đáp lời, mà dạo một vòng ở trong sân, không nhìn thấy những người khác, không nhịn được hỏi rằng, "Ba và anh cả đâu? Còn có Chí Cương, Chí Cường nhà anh cả đâu?"
"Nhà chị dâu cả của anh phải gặt lúa, bọn họ đều đi giúp đỡ rồi."
Giúp đỡ?
Ba Tô nhíu mày. "Ruộng của nhà mình còn chưa thu hoạch mà, lại đi thu hoạch cho nhà chị dâu trước? Nhà chị dâu thiếu người sao?"
Lúc này đều là mùa gặt vội gặt gấp, chỉ lo lắng đột nhiên một trận mưa to đến, khiến thành quả của cả năm đều mất hất.
Kết quả mấy người đàn ông trong nhà, không một ai quan tâm ruộng của nhà mình, ngược lại trước quan tâm đến nhà mẹ đẻ của con dâu trước?