Chương 162 - Tiếp Tục Trả Đũa
Chương 162 - Tiếp Tục Trả ĐũaChương 162 - Tiếp Tục Trả Đũa
Ông ta tới đây là để gây phiền toái cho ba mẹ Tô, chứ không phải là để ném mặt xuống đất cho người ta dẫm như vậy.
Chú ba Tô cảm giác ông ta không thể đứng đây thêm một giây phút nào nữa, cần phải rời khỏi ngay lập tức!
Bà nội Tô nghe mọi người xung quanh nói có hơi lung lay, tâm động. Nhưng nhìn thấy bộ dáng quấn bách kia của chú ba lại lập tức càn quấy.
Đây chính là đứa con mà bà ta vẫn đặt ở đầu quả tim để thương yêu.
Những người này dựa vào đâu mà dám nói nói
Bà nội Tô vung tay lên, trực tiếp hất mẹ Tô ra, đưa một tay túm được tay của chú ba Tô.
"Thăng ba, con đừng đi. Mẹ biết con là đứa hiếu thảo."
Nói xong, hung hăng trừng mắt với mọi người ở xung quanh.
"Nói cái gì thương với không thương. Con trai thứ ba của tôi là tốt nhất, nó chính là một sinh viên đại học, bưng bát sắt trong thành phố. Nó lợi hại như vậy, các người dựa vào đâu mà chỉ trích nó."
"Tôi thiên vị con trai thứ ba của tôi thì có làm sao? Con của tôi, tôi thích thiên vị đứa nào thì thiên vị đứa đó.
"Ai nói con trai thứ ba của tôi không hiếu thuận? Nó sắp tới sẽ mua căn nhà lớn đón tôi tới thành phố hưởng phúc, đã làm anh trai vậy chẳng lẽ không nên giúp đỡ nó?"
"Con trai thứ ba nhà tôi đã nói, hiện tại thằng hai kiếm được nhiều tiền vậy khẳng định có thể bỏ tiên ra được. Lần trước nó có thể đưa tiên cho em trai nó mua nhà kết hôn vậy tại sao lần này không thể?"
Bà nội Tô vừa nói xong những lời này, xung quanh lập tức ồ lên một mảnh.
"Tôi nghe nói cục điện lực gần đây đang có phúc lợi phòng ở, thì ra là đang tới cửa đòi tiền..."
"Đã hiểu, đã hiểu."
"Hiểu rồi, hiểu rồi."
"Nhổ lông dê cũng không thể cứ đè một con ra mà nhổ mãi như vậy được, sao có thể lúc nào cũng bắt nạt con trai thứ hai như vậy chứ?”
"Khẳng định có người ở phía sau khích bác xúi giục." Lập tức ánh mắt mọi người xung quanh nhìn chú ba Tô trở lên không đúng lắm.
Người này không phải là cố ý chứ, cố ý mang bà lão khó chơi này đến đây chính là muốn lợi dụng mẹ ông ta làm khó anh trai ông ta?
Chú ba Tô thật sự muốn điên luôn rồi.
Nhưng cố tình bà nội Tô vẫn luôn túm chặt tay ông ta, muốn chạy cũng không được.
Đã vậy bà nội Tô còn cảm thấy chính mình không có làm gì sai, còn đúng lý hợp tình duỗi tay đòi tiền mẹ Tô.
"Nhanh lên, đưa tiền cho tôi!"
Mẹ Tô lập tức hoang mang.
Ba chiêu Vi Vi dạy bà ấy đều dùng cả rồi, vậy giờ phải làm sao đây?
Đúng rồi, lúc trước lúc con gái bà ấy hình như đã từng nói qua "Một hai ba bốn, cứ lặp đi lặp lại", nếu đã thế thì...
Ngược tra chiêu thứ nhất, chiếm lấy chủ đạo, gặp người phải nhanh chóng giành quyên nói trước.
"Mẹ, tiền của chúng con đều đã cầm đi mua đồ hiếu kính cha mẹ, mướn người giúp thu hoạch vụ mùa. Chồng con là con trai của mẹ nhưng người không thể luôn ép buộc con trai thứ hai đi tìm chết để lấy tiên cho con thứ ba mua phòng ở như vậy được! Đại Hải, chú cứ một hai phải bức tử người một nhà chúng tôi như vậy sao? Đúng là chúng tôi có nghĩa vụ phải hiếu kính cha mẹ nhưng dựa vào cái gì còn phải hiếu kính một đứa em trai như chú? Được rồi, nếu chú một hai cứ muốn bức tử chúng tôi vậy tôi sẽ đi tìm lãnh đạo chú hỏi thăm một chút, có phải người thành phố nào cũng như vậy hay không?”
Ngược tra chiêu thứ hai, trả đũa, điên cuồng phun nước đắng.
"Đại Hải, năm đó tôi cùng chồng tôi vì kiếm tiền nuôi chú đi học đều mệt đến không ra hình người. Đến nỗi con cái trong nhà đều phải chịu đói, thật vất vả lo cho chú học xong, trở thành người thành phố. Chúng tôi không cần chú phải báo đáp nhưng chú xem chú đã làm những gì? Chồng tôi vì có thể xây nhà cho mấy đứa nhỏ ở, ngày mùa đông phải vào núi đi săn, rất nhiều lần còn gặp phải gấu mù và sói thiếu chút nữa đánh mất cả mạng trong núi, thật vất vả mới đào được một cây nhân sâm, đang lúc muốn đổi tiền xây nhà kết quả chú lại nói là chú muốn kết hôn, sau đó ngang nhiên cầm đi đến tận bây giờ vẫn chưa trả tiền lại cho chúng tôi."