Chương 163 - Đánh Cho Một Trận
Chương 163 - Đánh Cho Một TrậnChương 163 - Đánh Cho Một Trận
Mẹ Tô khóc lóc than thở nói ra.
Đến chiêu thứ ba cũng quên chưa dùng.
Nhưng bây giờ hình như cũng không cần dùng tới nữa.
Nghe mẹ Tô nói xong, xung quanh đã có người lén lút siết chặt nắm đấm, muốn đi lên đánh người.
Nhưng đã có người tốc độ nhanh hơn.
"Bốp!"
Một nắm đấm hung hăng đập lên mặt chú ba Tô.
Đúng là ba Tô.
Vốn dĩ ba Tô đang bận rộn túi bụi ở sau bếp, trong phòng bếp các loại âm thanh hợp lại rất lớn nên ông ấy vẫn không nghe thấy động tĩnh đằng trước.
Nhưng là có một người phục vụ hoang mang rối loạn chạy vào nói là đằng trước có một bà lão tới gây chuyện, mẹ Tô cũng khóc luôn rồi.
Ba Tô lập tức không nhịn được, ném đồ đạc xuống đất nhanh chóng chạy vội ra ngoài lập tức nghe được mẹ Tô đang vừa khóc vừa phun nước đắng.
Lập tức đã gợi lên những chuyện thương tâm của ông trước kia.
Lại nhìn thấy chú ba Tô đang trốn sau lưng bà nội Tô, mắt ông ngay lập tức đỏ lên.
Nửa đời trước ba Tô chưa từng đánh nhau với ai, hôm nay lại ra tay đánh người.
Giơ nắm đấm đánh lên mặt chú ba Tô.
Một quyền rồi lại một quyên...
Ba Tô đột nhiên cảm thấy...
Thật sảng khoái!
Từ trong ra ngoài đều sảng khoái!
Phảng phất như ông ấy đã chờ đợi thời khắc này thì rất lâu rồi.
Lập tức ba Tô ra quyền không ngừng, từng quyền như gió, đánh mạnh đến tận xương thịt.
Tốc độ ra tay rất nhanh, phải nói như đánh ra tàn ảnh.
"Bốp bốp bốp bốp!" "Đừng đánh, đừng đánh."
Chú ba Tô không ngừng né tránh.
Nhưng ông ta chỉ là một thư sinh văn nhược thì làm sao có thể sao sánh với ba Tô, người quanh năm làm việc nhà nông còn ra ngoài làm thuê cho người ta.
Một bàn tay của ba Tô đã có thể túm chặt chú ba Tô khiến cho ông ta không thể động đậy được, còn một tay khác thì không chút lưu tình đánh mạnh vào mặt, vào người chú ba Tô.
Ba Tô một bên đánh một bên mắng.
"Tao cho mày bắt nạt vợ tao."
"Tao cho mày làm người gian dối thủ đoạn."
"Tao cho mày không chịu làm chuyện tốt."
"Tao cho mày đến đòi tiền."
"Táo đánh chết mày."
Vậy nên mới nói đừng trêu chọc người thành thật.
Người thành thật bình thường không dễ tức giận nhưng một khi tức giận có thể đánh chết người.
Nhìn ba Tô xem, mặc dù ông ấy là người thành thật nhưng nếu tức giận lên đều có thể khiến mọi người đều sợ hãi.
Lúc này chú ba Tô chỉ có thể nằm trên mặt đất kêu rên - la, ngay cả tư thế phòng thủ cũng đã từ bỏ.
Đánh đi, đánh đi.
Nếu đã không phản kháng được, vậy thì ..r-rr
Đứng bên cạnh, bà nội Tô và mẹ Tô cũng bị dọa đến rồi.
Cái này...
Đây vẫn là ba Tô mà bà ấy vẫn biết sao?
Ba Tô cũng sẽ tức giận, cũng sẽ động thủ đánh người sao?
Quá...quá ...quá điên đảo!
Nhưng mà rất mau sau đó mẹ Tô đã phản ứng lại, trong lòng còn rất vui vẻ.
Tư thế ba Tô đánh người thật là quá đẹp trail
Bà ấy cũng rất thích kiểu đàn ông có thể mang lại cảm giác an toàn như này. Ngược lại là bà nội Tô, ngây người chừng ba phút mới đột nhiên hét lên một tiếng.
"Đừng đánh, đừng đánh con trai thứ ba của tao nữa."
Tuy rằng tiếng gào thét rất lớn nhưng bà nội Tô cũng chỉ lẳng lặng đứng im tại chỗ chứ không hề chủ động tiến lên can ngăn.
Không phải bà ta không muốn.
Mà là chân mềm.
Bà ta cũng sợ nếu bà ta đến gân, nắm đấm của ba Tô sẽ đánh lên người bà ta.
Bà ta chân tay già yếu, chịu không nổi một đấm của ba Tô.
Cũng không biết ba Tô đã đánh được bao nhiêu phát mới dần dần dừng lại. Nhưng nhìn chú ba Tô bị đánh thành đầu heo mặt mũi sưng phù nằm trên mặt đất, ông ta đã khóc tới nước mắt nước mũi tèm lem, người cũng có chút đờ đẫn.
"Người này là ai?"
Ba Tô nhướng mày hỏi.
"Còn có thể nói chuyện bình thường sao?"
Chú ba Tô...
Thần thiếp làm không được...