Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 164 - Chương 164 - Bị Chậu Hoa Rơi Trúng

Chương 164 - Bị Chậu Hoa Rơi Trúng Chương 164 - Bị Chậu Hoa Rơi TrúngChương 164 - Bị Chậu Hoa Rơi Trúng

Nhưng mà, cũng không cần đến chú ba Tô đáp lời ba Tô cũng đã hoàn toàn tỉnh táo lại.

Người đang nằm trên mặt đất chính là chú ba Tô hay bắt nạt ông ấy.

"Về sau Tô Đại Giang tôi sẽ không có người em trai như chú nữa, chú cũng đừng luôn nghĩ việc tính kế tôi, càng đừng nói tới việc mang cha mẹ ra áp chế tôi. Tô Đại Giang tôi cũng đã choáng váng nửa đời người, cũng đã khiến cho vợ con phải đi theo tôi chịu nhiêu ủy khuất như vậy, cũng đã quá đủ uất nghẹn và vất vả rồi. Tôi không hề nghĩ đến việc đi tìm chú thơm lây nên chú cũng đừng nghĩ tới việc vớt được một phân tiền từ chỗ tôi. Về sau nếu chú dám đến tìm tôi một lần thì tôi dám đánh chú một lân. Nhưng thật ra tôi cũng muốn nhìn xem, có phải người thành phố như chú sẽ không sợ nắm đấm hay không? Cùng lắm thì chúng ta cá chết rách lưới, đồng quy vu tận, tôi cũng sẽ không để vợ và con tôi tiếp tục chịu bắt nạt nữa!"

"Nói đúng lắm”"

Ba Tô vừa dứt lời, xung quanh liền vang lên tiếng trâm trồ khen ngợi.

Đa số mọi người đều là người hiểu lý lẽ.

Chuyện hôm nay rõ ràng là do bà nội Tô và chú ba Tô làm không đúng, người con trai thứ hai của nhà này có thể đứng lên, không còn chỉ biết yếu đuối chịu đựng áp bách nữa là chuyện tốt.

Ba Tô ôm quyền với khách hàng trong cửa hàng, "Xin lỗi mọi người, bởi vì chuyện nhà chúng ta đã làm chậm trễ thời gian ăn uống của mọi người. Vậy nên một lát nữa sẽ tặng mỗi người ba miếng thịt gà xem như tôi tạ lỗi với mọi người."

Lời này của ba Tô vừa ra, lập tức đưa tới một trận trâm trồ khen ngợi từ mọi người xung quanh, so với lúc nãy càng lớn hơn nữa.

Thịt gà được tặng miễn phí, ai mà không thích chứ!

"Chú còn chưa đi là muốn bị đánh tiếp sao?"

Ba Tô phất phất tay với chú ba Tô đang nằm trên mặt đất.

Chú ba Tô trước đó vẫn nằm trên mặt đất thở hổn hển nghe thế lập tức bò dậy.

Quá hung tàn.

Anh hai ông ta như vậy quá hung tàn!

Ông ta cũng không dám tìm tới nữa. Bà nội Tô đang đứng một bên cũng run lẩy bẩy đi đến bên người chú ba Tô, chuẩn bị cùng nhau dời đi.

Chỉ là...

Nhìn chú ba Tô cả người đều là thương tích và bà nội Tô nhìn như vẫn có chút chưa muốn từ bỏ ý định.

Thằng hai lòng dạ đen tối này, tại sao có thể ra tay tàn nhẫn như vậy chứ?

Nếu không...bà ta lại đòi ít tiền thuốc men?

Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến một trận ồn ào. Ngay sau đó, một nhân viên phục vụ đi ra ngoài xem thử đã xảy ra chuyện gì nhanh chóng chạy vào.

"Cửa hàng trưởng, không xong rồi. Bên ngoài có người bị chậu hoa từ trên lầu rơi xuống đập trúng, hình như là Vi Vi."

Cái gì?

Ba mẹ Tô đều sợ hết hồn.

Mẹ Tô càng là hai chân mềm nhũn, thiếu chút nữa ngất đi.

Ba Tô túm lấy người phục vụ.

"Sao có thể là Vi Vi! Cậu có phải đã nhìn nhầm rồi hay không?”

Nhân viên phục vụ không dám kêu đau, bộ dáng ba Tô đánh người vẫn còn rõ ràng trước mắt, cậu ta cũng sợ đau.

Hơn nữa cũng lý giải tâm trạng của ba Tô nên nhanh chóng trả lời: "Tôi vừa rồi ra ngoài xác thật xuyên qua đám người có nhìn thấy Vi Vi. Đầu bếp Tô, ông mau ra ngoài xem thử một chút đi."

"Đúng vậy, tôi cần phải đi xem thử."

Ba Tô cảm thấy đầu óc ong ong, trước mắt tất cả đều lắc lư.

Lung la lung lay muốn đẩy cửa ra ngoài xem thử.

Kết quả lại bị một bàn tay già nua chặn lại.

"Thằng...thằng hai, mày đánh người, thế nào cũng phải lấy tiền ra cho em trai mày đi bệnh viện kiểm tra thử chứ?"

Bà nội Tô nhớ tới trong túi bà ta chỉ còn lại mười đồng tiền, nghe nói khám bệnh ở thành phố lớn rất đắt, bà ta nhất định bắt thằng hai phải bỏ ra ít tiền.

Ba Tô ngơ ngác nhìn bà nội Tô, tựa hồ không thể nào lý giải ý tứ trong lời nói của bà ta.
Bình Luận (0)
Comment