Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 216 - Chương 216 - Không Giống Nhau

Chương 216 - Không Giống Nhau Chương 216 - Không Giống NhauChương 216 - Không Giống Nhau

Cho dù Vị Vi có thông minh đến mức nào đi chăng nữa, thì rốt cuộc con bé mới chỉ mười ba tuổi.

"Nếu... Mình có thể giúp được Vĩ Vi thì tốt rồi."

Tô Mạn Mạn lại một lần nữa cảm thấy chính mình thật quá vô dụng.

Cô ấy muốn trưởng thành thật nhanh, khi đó mới có thể trở thành một trợ lực có thể giúp đỡ cho Vị VI.

"Ôi...

Tô Vi Vi nhíu nhíu mày, chậm chạp mở to hai mắt lại nhìn thấy chị cả đang có vẻ mặt ảm đạm.

"Chị cả, chị làm sao vậy? Có phải có người bắt nạt chị không?"

Tô Vi Vi nhanh chóng ngôi dậy, phải nói là nhanh như gió.

"Không có, chị rất tốt. Ai có thể ở trong nhà chúng ta bắt nạt chị được chứ?"

Tô Mạn Mạn lắc lắc đầu, nhìn thấy vẻ mặt tràn đầy quan tâm của em gái cô không muốn lại đem phiền não của bản thân nói cho em ấy nghe.

Tô Vi Vi đã rất vất vả, không cần phải khiến tâm sự của cô ấy khiến con bé phân tâm thêm nữa.

Việc muốn trưởng thành nhanh hơn này, cứ để cô ấy tự mình nỗ lực hơn nữa là được.

"Vậy chị cả, sao chị lại có vẻ mặt này? Nếu có chuyện gì nhất định phải nói cho em nhé."

Tô Vi Vi vẫn hơi không yên tâm.

Đời trước, lúc nào thì chị cả bị tra nam kia lừa gạt nhỉ?

Hình như là sang năm?

Không được, từ giờ trở đi cô phải trông chừng chị ấy cẩn thận hơn nữa, tuyệt đối không để tra nam kia có một tia cơ hội nào đến gần.

Tô Mạn Mạn thấy sắc mặt Tô Vi Vi trở nên nghiêm túc, vội vàng nói sang chuyện khác.

"Vi Vi, chị thật sự không có việc gì cả. Chỉ là chị thấy trong khoảng thời gian này em quá vất vả, đều đã có quầng thâm mắt, có hơi..." "Cái gì? Quầng thâm mắt?!!!"

Tô Vi Vi không chờ Tô Mạn Mạn nói xong, liền tạch một cái vội vàng nhảy dựng lên.

Tiếng thét chói tai của cô thậm chí còn khiến cho Tiểu Huyên Huyên đang ngủ say như con heo nhỏ bên cạnh giật mình tỉnh dậy.

Quầng thâm mắt?

Tô Vi Vi nhìn vào gương quan sát cẩn thận, quả nhiên dưới hai mắt đều có quầng thâm nhàn nhạt.

Tô Vi Vi cô, mới 13 tuổi đã bắt đầu có quâng thâm mắt?

Vậy nếp nhăn ở khóe mắt, bọng mắt,...còn xa sao?

Thứ như quầng thâm mắt này một khi đã xuất hiện sẽ rất khó để biến mất mãi mãi.

Không được, cô phải nhanh chóng hành động thôi!

Tô Vi Vi lập tức lấy ra một chiếc lọ nhỏ, dùng cọ bôi lên quâng thâm mắt rồi dùng ngón tay áp út vỗ nhẹ lên.

Nhưng chiếc bình này cũng không phải dùng để xóa quầng thâm mắt mà chỉ dùng để dưỡng da trước.

Tô Vi Vi nhìn cô gái nhỏ trong gương.

Sự nghiệp làm đẹp của cô sẽ bắt đầu từ mười ba tuổi!

Tuyệt đối không thể qua loail...

Bị quâng thâm mắt dọa tới, Tô Vi Vi làm xong bảo dưỡng thật tốt mới ra ngoài lôi kéo Tiểu Huyên Huyên vẫn còn đang mông lung buồn ngủ ra khỏi phòng. Mới đi đến nhà ăn, Tô Vi Vi đột nhiên dừng chân lại.

"Chị cả? Tại sao Bùi Cẩn vẫn còn ở đây?"

Lại còn tự nhiên ngồi trên bàn cơm đang tiếp nhận canh nóng bà ngoại Chu đưa cho?

Anh ta, anh ta thậm chí còn cười ấm áp với bà ngoại Chu như vậy.

Tô vi Vi theo bản năng muốn dụi dụi mắt.

Rồi lại đột nhiên dừng tay lại.

Dụi mắt không tốt, da thịt ở mắt là yếu ớt nhất, động tác dụi mắt rất dễ tổn thương tới làn da xung quanh mắt, dễ tạo ra nếp nhăn.

Quầng thâm mắt đã rất đáng sợ, không thể lại tạo ra nếp nhăn nơi khóe mắt. Nhưng...Cô vẫn đang rất giật mình nha.

"Có cái gì kỳ quái đâu? Bà ngoại mời Bùi Cẩn ở lại ăn cơm thôi, Bùi Cẩn cũng giống như Cố Dung Thời. Bình thường đều ở một mình, ăn cơm đều là vấn đề vậy nên bà ngoại đã mời Bùi Cẩn bình thường đều có thể đến nhà chúng ăn cơm. Không phải vẫn nói bà con xa không bằng láng giềng gần hay sao."

Tô Mạn Mạn nói rất là tự nhiên nhưng Tô Vi Vi lại nhịn không được mà trố mắt.

Việc này...

Bùi Cẩn sao có thể so sánh với Cố Dung Thời?

Cố Dung Thời, anh ấy...

Ờm, kỳ thật ngẫm lại xác thực tình huống của hai người cũng giống nhau.

Nhưng...Tại sao khi Cố Dung Thời ăn cơm ở nhà mình Tô Vi Vi thấy rất hiển nhiên còn nếu là Bùi Cẩn, phản ứng đầu tiên không phải tú sắc khả xan mà lại là rất kinh ngạc?
Bình Luận (0)
Comment