Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 228 - Chương 228 - Năm Mới Vui Vẻ

Chương 228 - Năm Mới Vui Vẻ Chương 228 - Năm Mới Vui VẻChương 228 - Năm Mới Vui Vẻ

Cố Dung Thời nhạy bén đã nhận ra điểm không đúng.

Trạng thái nảy của Tô Vị Vi.

Hình như không phải là mê trai.

Ngược lại... Lại còn có chút nghiến răng nghiến lợi như vậy?

"Bùi Cẩn, đắc tội em rồi à?"

"Đắc tội? Anh ta đắc tội nặng lắm rồi."

Ngọn lửa nhỏ trong lòng Tô Vi Vi cháy tạch tạch tạch.

Bây giờ, Bùi Cẩn trong lòng cô đã không còn là anh đẹp trai ôn nhuận như ngọc nữa, mà là... tên hái hoa tặc lừa đời lấy tiếng

"Còn nhờ con gái giúp chọn quà cáp? Tình tiết như thế này, đã sớm bị vô số tác giả tiểu thuyết viết đến chán rồi. Trong tiểu thuyết, lúc nam chính muốn tìm cơ hội tiếp cận nữ chính, luôn có loại tình tiết bắc cầu như vậy, chẳng những có thể chiếm được tâm tư của nữ chính, còn có thể giới thiệu hoàn cảnh gia đình cho nữ chính biết, để cho nữ chính từ từ hoà nhập vào cuộc sống của mình, nói không chừng còn phải giả vờ đáng thương, nói ra vài chuyện bi thảm mà mình đã trải ra, cái gì mà gia đình bất hòa, cái gì các loại quái bệnh, bảo đảm khiến cho nữ chính vô cùng đồng cảm..."

Tô Vi Vi là người đã ' đọc đủ loại sách vở ', cô đã quá quen thuộc với loại tình tiết bắc cầu này rồi.

Nếu đây là tình tiết bắc cầu trong tiểu thuyết hoặc là phim truyền hình, cô chắc chắn cho dù là đang đến ngày thì cũng sẽ cười không ngừng mà la hét.

“Thật ngọt ngào thật ngọt ngào.

"Ngọt ngào vượt quá tiêu chuẩn rồi."

"Tôi chuyển Cục Dân Chính đến đây rồi."

"Giết tôi để trợ hứng cho đôi tình nhân kia đi."

Mấy lời nói đại loại như vậy, Tô Vi Vi vô cùng thuần thục.

Nhưng mà...

Loại tình tiết này xảy ra ở trên người chị mình.

Tô Vi Vi liền nhịn không nổi.

Nhấc lên thanh kiếm dài 40 mét của cô. Bùi Cẩn, cô chấp anh chạy trước 39 mét.

"Nói ra thì, đêu do anh cả đấy, sao lại ngăn cản em? Nếu không phải do anh ngăn cản, em sao lại có thể để Bùi Cẩn dẫn chị em đi chứt"

Tô Vi Vi vô cùng tiếc nuối a.

Anh chàng Cố Dung Thời này, ngày thường đều rất khôn khéo, sao lại trở nên hồ đồ vào thời điểm mấu chốt chứ.

Chỉ là...

Tô Vi Vi quay đầu nhìn Cố Dung Thời, nhíu mày.

"Cố Dung Thời, cái vẻ mặt đã học được rồi này của anh là có ý gì vậy?"

Cố Dung Thời:... Tôi không phải, tôi không có, đừng có nói bừal

Được rồi, lời em vừa nói xác thực là có chút ít điểm dẫn dắt như vậy.

Nhưng mà...

Nhìn thấu nhưng không nói toạc ra, còn có thể làm bạn bè!

Cố Dung Thời lắc đầu, "Không phải, tôi chỉ là mới phản ứng lại được thôi, em đang cảm thấy, Bùi Cẩn thích chị em à?”

Lúc trước anh hình như đã suy nghĩ lệch hướng rồi?

"Chuyện này còn phải nói sao? Chị em được người khác yêu mến như vậy, sao lại có chàng trai nào không thích chị ấy chứ?!"

Tô Vi Vi trợn tròn mắt giống như vừa nghe được một lời nói vô cùng hoang đường vậy.

"Trời ạ, Cố Dung Thời mắt thẩm mỹ của anh còn tốt không vậy?”

Cố Dung Thời:... Nói thật thì, tôi cảm thấy lời này của em đã sỉ nhục cả hai người bọn họ.

"Người con gái hoàn mỹ giống như chị em, có ai mà không thích chứ? Bùi Cẩn nhất kiến chung tình với chị em cũng không phải là không thể giải thích được."

Tô Vi Vi vô cùng hiểu rõ gật gật đầu.

"Nhưng là... Chị em mới 17 tuổi, vẫn còn là học sinh cấp ba, anh ta sao lại có thể xuống tay được chứ?! Cho dù không tỏ ra rất quyết liệt, nhưng mà loại âm thầm phát triển mối quan hệ này càng đáng sợ đói! Em tuyệt đối sẽ không để loại người này tính kế với chị eml"

Bùi Cẩn! Từ nay về sau, anh không còn là sự đẹp mắt ngon miệng của tôi nữa!

Bàn ăn của nhà họ Tô, vĩnh viễn sẽ không rộng mở với anhl

Tô Vi Vi ra một quyết định quan trọng.

"Cố Dung Thời, anh cũng phải giúp em, sau này nhất định phải ngăn chặn không cho chị em và Bùi Cẩn có cơ hội ở riêng với nhau!"

Cố Dung Thời:...

Yên lặng lùi vê phía sau một bước.

"Vi Vi, tôi đột nhiên nhớ đến phải lên kịp chuyến bay, không thể ở đây chơi với em nữa, em phải chăm sóc tốt cho bản thân, đừng làm cho mình mệt quá, chúng ta qua năm mới lại gặp lại, năm mới vui vẻ."

Lùi vê phía sau, mỉm cười, vẫy tay, xoay người.

Động tác của Cố Dung Thời liền mạch lưu loát, rất nhanh, bóng dáng của anh đã biến mất trong đám người.

Tô Vi Vi ngờ vực chớp chớp mắt.

Là ảo giác của cô sao?

Sao cô lại cảm thấy Cố Dung Thời hình như đang chột dạ chứ?
Bình Luận (0)
Comment