Chương 231 - Muốn Làm Nữ Cường Nhân
Chương 231 - Muốn Làm Nữ Cường NhânChương 231 - Muốn Làm Nữ Cường Nhân
Chu Hướng Tây luôn tuân thủ nghiêm khắc những gì Tô Vi Vi yêu cầu.
Vậy nên cũng sẽ giúp Đàm Oánh Oánh thắt dây an toàn thật tốt.
Nhưng mà...
"Anh làm gì vậy?"
Đàm Oánh Oánh theo bản năng làm ra động tác phòng thủ, tay cô ấy cách cổ Chu Hướng Tây chỉ có 0.001cm.
Chu Hướng Tây:... Đáng thương vô cùng - ““u)””
Mà sau khi nghe Chu Hướng Tây giải thích xong, Đàm Oánh Oánh cũng có hơi xấu hổ.
Cô ấy, hình như phản ứng thật sự có hơi quá kích động.
Nhưng...
Ai bảo trong khoảng thời gian này Chu Hướng Tây cứ liên tục xuất hiện bên người cô ấy.
Đàm Oánh Oánh vừa mới trải quan đoạn tình cảm thất bại với Cao Tuấn.
Vậy nên cô ấy nhìn đàn ông xung quanh ai cũng trông giống tra nam cả.
Cho dù có là anh họ của bà chủ nhỏ cũng không ngoại lệ.
Đúng vậy, không sai.
Tra nam mà Đàm Oánh Oánh cô ấy nói cũng bao gồm cả Chu Hướng Tây.
Chu Hướng Tây sau khi biết rõ chân tướng:... tình yêu của tôi, còn chưa có bắt đầu chẳng lẽ đã phải kết thúc o(-)o
Sợ nhất là không khí bỗng nhiên trở nên yên tĩnh.
Đàm Oánh Oánh thì đang xấu hổ còn Chu Hướng Tây thì đang cảm thấy bi thương, rất cần được giải cứu.
Nhưng cũng may là trên xe còn có Tô Vị VI.
"Chị Oánh Oánh, trước đó có nghe chị nói chân bác trai bị thương, không biết hiện tại đã đỡ chưa?”
Theo Tô Vi Vi nói chuyện, không khí trong xe lập tức trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Đàm Oánh Oánh và Chu Hướng Tây cũng cảm thấy thoải mái hơn không ít.
"Ừ, đã tốt hơn rất nhiều rồi,
Anh mắt Đàm Oánh Oánh tràn đầy cảm kích nhìn về phía Tô Vi Vi.
"Cám ơn bà chủ nhỏ rất nhiều, công việc của tôi thuận lợi, tâm trang ba tôi cũng tốt hơn nên chân cũng lành nhanh hơn không ít.
Cho nên mới nói, tâm tình của một người ảnh hưởng tới thân thể cũng rất lớn.
"Đây đều là do chị Oánh Oánh đủ xuất sắc, trong khoảng thời gian này may mắn có chị giúp đỡ em."
Tô Vi Vi mỉm cười, thuận tiện còn đưa mắt nhìn Chu Hướng Tây.
"Lại nói cũng rất là có duyên, đoạn thời gian kia tay anh họ em cũng bị thương, còn may là khôi phục không tồi."
Ngày cánh tay của Chu Hướng Tây bị chậu hoa rơi trúng rồi bị thương còn không phải là trùng với ngày gặp Đàm Oánh Oánh hay sao.
Cũng là người trẻ tuổi thân thể tốt, vậy nên mới hai tháng đã hồi phục không sai biệt lắm.
Đương nhiên, vừa rồi Tô Vi Vi nhắc tới Chu Hương Tây cũng là có nguyên nhân.
Bởi vì vừa rồi cô bỗng nhiên nhớ tới, trong nhà tìm cho anh họ một thầy thuốc trung y rất tốt. Nhờ thuốc dán mà ông ấy điều chế nên tay mới anh ấy mới có thể hồi phục nhanh như vậy. Nhưng lại nghe nói sau đó anh ấy có tự mình đi tìm ông bác sĩ trung y kia một lần nữa, nhờ ông ấy điều chế ra một bộ thuốc dán mới.
Hiện tại nghĩ lại, bộ thuốc dán kia làm cho ai thì không cần hỏi cũng biết.
Đàm Oánh Oánh hiển nhiên cũng nghĩ đến.
Vi Vi nghiêng đầu, lén liếc mắt nhìn Chu Hướng Tây.
Lại nói tiếp, trong khoảng thời gian này Chu Hướng Tây thật sự đã giúp cô ấy và cả nhà cô ấy rất nhiều.
Nhưng...
Lư kính nhìn ai cũng là tra nam không thể bỏ!
Bởi vì nam nhân không có một ai là người tốt.
Đàm Oánh Oánh vẫn rất kiên định.
Cô ấy muốn trở thành một nữ cường nhân độc lập tự chủ. Vậy nên thời gian sau đó, lúc Tô Vi Vi nói chuyện công việc cùng cô ấy, Đàm Oánh Oánh đã nói ra các ý tưởng của cô ấy trong công việc.
Tô Vi Vi theo bản năng lắc lắc đầu.
Nhìn dáng vẻ, mùa xuân của anh họ Hướng Tây có vẻ vẫn còn xa.
Anh còn có khả năng phải tiến vào kỷ băng hà, một mùa đông dài vô tận.
Nhưng mà...
Đàm Oánh Oánh một lòng muốn làm nữ cường nhân?
Tô Vi Vi rất hoan nghênh.
"Chị Oánh Oánh, em thấy trong khoảng thời gian này chị đã tổng kết rất nhiều bảng biểu. Cho nên chắc hẳn chị đã nắm bắt được khá tốt về trào lưu trang phục và nhu cầu của khách hàng rồi phải không? Vì vậy đợi qua năm mới, việc trang trí cửa hàng và tuyển thêm quần áo mới chị có tin tưởng vào bản thân không?”