Chương 232 - Kích Động
Chương 232 - Kích ĐộngChương 232 - Kích Động
Cho dù đều là cửa hàng quần áo của nữ trang Bella nhưng trang phục ở mỗi nơi cũng sẽ mỗi khác. Về phương diện trang trí cửa hàng và tuyển chọn mẫu mã trang phục bày bán linh tinh cũng sẽ do người phụ trách của từng cửa hàng tự ra quyết định.
Vậy nên, cho dù đều là cửa hàng quần áo của cùng một nhãn hiệu nhưng cũng có cửa hàng buôn bán rất tốt, có cửa hàng lại chỉ buôn bán tạm ổn. Việc này tuy cũng có liên quan tới trang phục của nhãn hiệu nhưng lại càng liên quan đến phương thích kinh doanh của từng chủ cửa hàng đại lý hơn.
Trong khoảng thời gian này, theo Tô Vi Vi yên lặng quan sát, phát hiện Đàm Oánh Oánh ở trào lưu trang phục và thiết kế phối hợp quần áo thật sự rất có chính kiến của bản thân.
Thậm chí đôi khi, ngay cả Tô Vi Vi đều cảm thấy chính cô đều không bằng Đàm Oánh Oánh.
Tư tưởng của Tô Vi Vi có khả năng đôi khi sẽ quá mức vượt trước thời đại, chuyện này ở việc khống chế trào lưu hay xu thế thời trang thật sự là một ưu thế. Nhưng có lúc trong một số tình huống, khi chọn ra một số kiểu dáng cụ thể, khả năng khống chế của Tô Vi Vi lại không quá chuẩn xác.
Không phải có câu nói sao.
Dẫn đầu nửa bước là thiên tài, dẫn đầu một bước là kẻ điên.
Vậy nên nếu so sánh thì Đàm Oánh Oánh chính là dẫn trước nửa bước còn Tô Vi Vị là cả một bước.
Để Đàm Oánh Oánh lựa chọn kiểu dáng trang phục có lẽ sẽ càng phù hợp với yêu thích của khách hàng hơn.
Vậy nên Tô Vi Vi quyết định.
Việc lựa chọn quần áo cụ thể sẽ giao cho Đàm Oánh Oánh, còn cô chỉ cần nắm chắc xu thế thời trang là được.
Làm như vậy, hiệu quả sẽ càng tốt mà cô cũng càng bớt việc.
Quả thực là quá hoàn mỹ.
Tô Vi Vi, cô quả thật là một thiên tài.
Tô Vi Vi âm thâm khen ngợi bản thân.
Mà làm đối tượng bị Tô Vi Vi 'áp bức, Đàm Oánh Oánh lại vô cùng vui sướng. “Thật, thật sự sẽ giao cho tôi sao?”
Bà chủ nhỏ đối với cô ấy cũng quá là tốt rồi.
Cái này... Chính là trong truyền thuyết... cận thần của hoàng đế sao?
Cái này... Chính là trong truyền thuyết... gọi là có được đế tâm sao?
Quá là hạnh phúc nha.
"Đúng vậy, em rất là tin tưởng chị Oánh Oánh, vậy nên chị cũng sẽ không cô phụ lại sự tín nhiệm của em đúng không?”
“Đó là đương nhiên!"
Cho dù hiện tại đang vào buổi tối, nhưng vẫn có thể thông qua ánh đèn mỏng manh trên xe nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng vì kích động của Đàm Oánh Oánh.
Còn cả ý chí chiến đấu tràn ngập trong hai mắt cô ấy.
"Bà chủ nhỏ, tôi nhất định sẽ không cô phụ sự tín nhiệm của cô. Nhất định sẽ làm ra thành tích càng tốt hơn nữa!"
"Được, em tin tưởng chị Oánh Oánh."
Tô Vi vi gật gật đầu.
Tất nhiên ngoài khen ngợi trên tinh thân, khen thưởng vật chất cũng không thể thiếu. Như vậy mới có thể liên tục duy trì ý chí chiến đấu của người khác trong thời gian dài.
"Đương nhiên em cũng biết, có thêm công việc này chị Oánh Oánh sẽ rất vất vả, vậy nên em sẽ tăng tiên lương của chị lên một lần nữa..."
Tô Vi Vi đem tiêu chuẩn tăng lương nói ra một chút, quả nhiên nhìn thấy sắc mặt Đàm Oánh Oánh càng thêm kích động.
Nhìn cô ấy lúc này, như hận không thể lập tức nhảy xuống từ trên xe nhanh chóng đi triển khai công việc.
Đúng vậy, rất tốt.
Như là được tiêm đầy máu gà.
Tô Vi Vi vừa lòng dừng đề tài về công việc lại.
Kiểu nhân viên tốt như vậy phải quý trọng thật tốt. Cũng không thể để Đàm Oánh Oánh quá mức phấn khởi, chẳng may thân thể mệt hỏng rồi thì cô đi đâu tìm được nhân viên tốt như vậy nha.
Đúng, phải quan tâm một chút đến sinh hoạt của nhân viên. Như vậy mới có thể kéo gần quan hệ thật tốt.
Ngoài ra còn có thể giúp anh họ Chu Hướng Tây hiểu biết tình huống cô ấy nhiều hơn nữa.
Tô Vi Vi liền thay đổi đề tài nói chuyện.
"Chị Oánh Oánh, chuyện Cao tuấn bị bắt chị cũng biết rồi đúng không?"
Nhắc tới chuyện này, lực chú ý của Đàm Oánh Oánh quả nhiên nhanh chóng bị hấp dẫn.
"Tôi đương nhiên biết!"
Đàm Oánh Oánh cười phải nói là vô cùng vui sướng.
"Nếu không phải do khoảng thời gian này vẫn luôn vội vàng làm việc, tôi đều muốn đi thăm tù, an ủi anh ta thật tốt. Quả nhiên là ở ác sẽ gặp ác...Không, phải là ở ác gặp dữt