Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 346 - Chương 346 - Cậu Tư Nhờ Giúp Đỡ

Chương 346 - Cậu Tư Nhờ Giúp Đỡ Chương 346 - Cậu Tư Nhờ Giúp ĐỡChương 346 - Cậu Tư Nhờ Giúp Đỡ

Còn có cả thằng nhóc Cố Dung Thời kia nữa, nhà cậu ta cũng ở cách vách với Tiểu Vi Vi mà.

Này...

Trái tim nhỏ của Thịnh Tâm Cảnh thình thịch nảy lên.

Anh ta...Hình như đã phát hiện được một bí mật to lớn.

Trước đó chỉ nghĩ đến làm thế nào để bà ngoại Chu thành hàng xóm của mình.

Mà lại quên mất, bà ngoại không đi được...

Thì anh ta có thể tự mình đi!

Núi không theo ta vậy ta tự theo thôi.

Sao anh ta lại có thể thông minh như vậy.

Nhìn xem, nhà tâng trên với cách vách bên cạnh nhà Vi Vị đều bị chiếm rồi, vậy chỉ còn...

"Alo, mua cho tôi một phòng ở Thịnh Thế Hoa Viên, tốt nhất là phòng ở tâng 17, mua ngay lập tức.'

"Sao? Sợ đã có người ở? Đương nhiên là có người ở rồi, nhưng anh không biết bảo người ta chuyển đi sao?"

"Tập đoàn Hào Đình chúng ta chẳng lẽ rất thiếu phòng đẹp à?"

"Tóm lại, ba ngày, tôi nhất định phải có phòng."

"Phải rồi, mua toàn bộ phòng ở tầng đó cho tôi."

Thịnh- đại tài khí thô- Tâm Cảnh quyết định, không thể để nhiều người được hưởng phúc hơn nữa.

Cọ cơm, chỉ để vài người thôi là đủ rồi...

Tô Vi Vi cũng không biết mình sắp nghênh đón một vị hàng xóm mới.

Giờ phút này, cô đang bị cậu tư Chu Tử Kiệt kéo sang một bên.

"Tiểu Vi Vi, cháu thật lợi hại."

Chu Tử Kiệt trả xong nợ nần, vốn tính về nhà nghỉ ngơi một thời gian, sau đó lại lên đường.

Nhưng mà... Mấy anh em cùng nhau ở một chỗ, ông rất nhanh từ miệng ba anh trai biết được.

Nguyên lai cả nhà bọn họ ở Hàng thị, đều là nhờ công lao của cháu gái ngoại.

Tô Vi Vi bằng sức của một người, đều đào cả đại gia đình Chu gia đến rồi.

Mất chốt là...

Tô Vi Vi còn không phải lừa gạt đào hố gì.

Chẳng những cả nhà tìm được việc, ai cũng kiếm được tiền mà xong mỗi người còn đều có sự nghiệp riêng.

Vô luận là thịt kho của anh cả, anh hai trang trí nội thất hay anh ba làm xưởng sửa xe, tất cả đều do họ làm chủ, đều là nghề kiếm tiền.

Chuyện này thật khó ngờ.

Tiểu nha đầu Tô Vi Vi chẳng những tinh mắt mà còn rất thông minh.

Cô so với những lão đại Chu Tử Kiệt từng gặp qua lúc lang bạt còn muốn lợi hại hơn.

Chu Tử Kiệt cảm thấy chính ông không tồi, cũng muốn kéo cả nhà đi kiếm tiền một chút, không nghĩ đến vậy mà bị cháu ngoại giành trước một bước.

Hơn nữa còn làm tốt vô cùng.

Đặc biệt là khi biết Tô Vi Vi còn có cửa hàng quân áo đắt khách cực kỳ, Chu Tử Kiệt liền tấm tắc bảo lạ không ngừng.

Cháu gái ngoại của ông thật đúng là yêu nghiệt mà.

Tô Vi Vi cười hắc hắc, cũng không phủ nhận.

"Còn tạm còn tạm, vẫn phát triển được thêm."

Đây chỉ là một góc của tảng băng chìm mà thôi.

"Con bé này...

Chu Tử Kiệt cười cười.

Tuy rằng lời nhóc con nói là thật, nhưng nghe xong vẫn khiến lão nam nhân bôn ba suốt 30 năm cũng không tích nổi chút tiền tiết kiệm là ông cảm thấy chua xót.

"Vi Vi, nếu cháu thông minh như vậy, vậy đoán xem hôm nay cậu tới tìm cháu là vì cái gì?"

Vì cái gì ư?2

Quá đơn giản.

"Cậu tư, hôm nay cậu tìm cháu chắc là muốn cùng cháu bàn cùng nhau gây dựng sự nghiệp đúng chứ? Nói đi, cậu muốn làm gì, yên tâm, Tô Vi Vi cháu nhất định làm hậu thuẫn vững chắc cho cậu."

Cháu gái Vi Vi của cậu chính là không thiếu tiền.

Chu Tử Kiệt:...mặc dù đây đúng là suy nghĩ của ông, nhưng...bị cháu gái nhỏ nói thẳng ra như vậy, có chút ngại.

Nhưng...

Dù sao sớm muộn gì cũng vào tay cháu gái thôi.

Còn không bằng trước khi bị cháu gái tóm lấy, tự mình đầu hàng, cũng coi như...nắm quyền chủ động đi?
Bình Luận (0)
Comment