Chương 381 - Manh Mối
Chương 381 - Manh MốiChương 381 - Manh Mối
Nếu thật sự là một tay buôn bán trẻ em kỳ cựu, Tiểu Huyên Huyên rơi vào trong tay đối phương thì thật sự lành ít dữ nhiều rồi, bắt buộc phải nhanh chóng tìm thấy em ấy.
Tô Vi Vi nhìn Cố Dung Thời một cái, 'Cố Dung Thời, chị của em có hơi hoảng loạn, làm phiền anh ở bên cạnh chị ấy."
Cố Dung Thời cau mày, đang định phản bác, đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, gật gật đầu.
"Được, tôi không đi với em, em tự mình... Cẩn thận một chút, nếu thật sự phát hiện ra manh mối gì, lập tức nói cho tôi biết, đừng tự mình hành động tùy tiện đó."
Tô Vi Vi gật gật đầu, nhanh chóng rời đi.
Chỉ là...
Đi được một đoạn, lại đột nhiên dừng lại.
Cố Dung Thời nói là 'tôi không đi cùng với em chứ không phải ' tôi ở cạnh Tô Mạn Mạn ,, nghe thì có vẻ giống nhau, nhưng trên thực tế...
Hơn nữa giọng điệu của Cố Dung Thời lúc đó, dường như vô cùng chắc chắn rằng cô có thể tìm ra được manh mối của Tiểu Huyên Huyên.
Vì sao anh lại nói như vậy chứ?
Chẳng lẽ... Cố Dung Thời biết chuyện gì đó?
Hoặc là... Hoài nghi chuyện gì đó?
Quên đi, bây giờ chuyện cứu Tiểu Huyên Huyên mới là quan trọng nhất, những chuyện khác cứ mặc kệ trước đã.
Tô Vi Vi lại tăng tốc, tìm một góc vắng vẻ, mặc áo khoác, thay mũ, hơi thay đổi hình tượng, sau đó...
Triệu hồi một con chó từ trong không gian.
Labrador.
Giờ khắc này, Tô Vi Vi cảm thấy vô cùng may mắn, bản thân có một không gian bên người.
Lấy ra một sợi dây buộc tóc mà Tiểu Huyên Huyên thích nhất, Tô Vi Vi đặt nó trước mũi Labrador.
"Tiểu khả ái, phiền mày giúp tao tìm chủ nhân của sợi dây buộc tóc này được không?”
Con Labrador vốn đã có khứu giác vô cùng nhạy bén, dưới sự tối ưu hóa không gian, nó càng có khứu giác tốt hơn.
Sau khi ngửi ngửi sợi dây buộc tóc, nó lập tức nhìn về một hướng sủa vài tiếng "gâu gâu'”, sau đó cử động bốn chân chạy về phía đó.
Chỉ là nó chạy vài bước lại dừng lại, quay đầu nhìn về phía Tô Vi Vi.
Tựa hồ là đang nói, sao chị lại không đi theo chứ? '
"Đến đây!"
Tâm trạng của Tô Vi Vi tốt hơn, bước nhanh đuổi kịp.
Sau khi động vật được đưa vào trong không gian, sẽ tự động nhận Tô Vi Vi là chủ nhân mình.
Cho dù sau khi rời khỏi không gian, cũng sẽ không phản bội Tô Vi Vi.
Đây là lý do tại sao Tô Vi Vi không bao giờ đưa mọi người vào không gian của riêng mình.
Con gười cũng là một loại động vật, nếu dẫn người vào trong đó, vậy thì có phải cũng sẽ nhanh chóng già nua hay không? Thậm chí trong tiềm thức xem Tô Vi Vi là chủ nhân?
Tô Vi Vi cũng không muốn làm như vậy.
Nhưng giờ phút này, con Labrador này hiển nhiên đã coi Tô Vi Vi là chủ nhân của nó, cho dù Tô Vi Vi chưa từng huấn luyện nó, cũng không đưa ra cho nó bất cứ hạn chế nào, con Labrador vẫn vô cùng ngoan ngoãn nghe theo mệnh lệnh của Tô Vi Vi, đồng thời dẫn Tô Vi Vị đi vê phía trước.
Labrador thỉnh thoảng ngửi ngửi trên mặt đất, không ngừng tiến về phía trước.
May mắn là, Tiểu Huyên Huyên vừa mới đi lạc Tô Vi Vi đã dẫn theo Labrador đi tìm kiếm, mùi hương của Tiểu Huyên Huyên còn chưa tan biến.
Labrador dẫn theo Tô Vi Vi đi về phía trước, càng đi càng xa, thế nhưng... Lại đi đến một khách sạn ven biển có phần rẻ tiền..
Khách sạn trông rất bình thường, nhưng mà có rất nhiều xe hơi sang trọng đậu bên ngoài.
Đợi đến lúc sắp đi đến cửa khách sạn.
"Ong.." Cái đồng hồ trên cổ tay Tô Vi Vi đột nhiên rung lên.
Không, phải nói là Í Máy dò sinh học không xác định] đang rung lên!
Buổi sáng lúc thay quần áo cho Tiểu Huyên Huyên, Tô Vi Vi đã từng buộc mặt dây chuyền phỉ thúy huyết ngọc mà cô nhận được tối qua vào thắt lưng của Tiểu Huyên Huyên.
Vốn dĩ chỉ là để phòng ngừa chuyện ngoài ý, nhưng hôm nay...
Lại giúp đỡ một việc lớn rồi.
Giờ khắc này, Tô Vi Vi vô cùng tin tưởng.
Tiểu Huyên Huyên, đang ở bên trongl