Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 394 - Chương 394 - Anh Họ

Chương 394 - Anh Họ Chương 394 - Anh HọChương 394 - Anh Họ

Cố Dung Thời xoa xoa đầu Tiểu Huyên Huyên.

Cái con bé này... Thật không hổ là em gái của Tô Vi Vi.

Tuổi còn nhỏ, nói chuyện lại dễ nghe đến như vậy.

Nhưng mà...

Nhìn Tô Vi Vi, Cố Dung Thời vẫn là có chút lực.

"Không phải đã bảo em chờ tôi hay sao."

Có trời mới biết anh đã lo lắng đến mức nào khi đến khách sạn nhưng không tìm thấy Tô Vi Vi.

"Em chờ anh mà, chuyện này không phải là vì em quá mức xinh đẹp, bị bọn buôn người theo dõi, cũng bị bắt cóc hay sao."

Tô Vi Vi tỏ vẻ, cô thật sự là bị bọn buôn người bắt cóc đến sòng bạc ngầm.

Chuyện này cô thật sự không có nói dối.

Bị bắt cóc là sự thật, xinh đẹp càng là sự thật!

Cố Dung Thời:... Tôi tin em mới lạ á.

Tôi không tin có người thật sự có thể bắt cóc em được, trừ phi chính bản thân em nguyện ý.

Nhưng mà...

"Thôi vậy, em an toàn là tốt rồi, nhưng mà sau này, tuyệt đối không thể mạo hiểm như vậy nữa.'

"Ừm"

Tô Vi Vi cười tửm tỉm gật đầu.

Lần sau lại nói lần sau đi.

Dù sao thì lân này không sao nữa rồi.

Hơn nữa...

Tô Vi Vi còn có một chút may mắn.

May mắn rằng hôm nay bản thân bị ' bắt cóc ..

Bằng không nếu như ở phía trên chờ Cố Dung Thời đến đây, chờ những người ở phía trên xông vào bên dưới, Tiểu Huyên Huyên ở dưới lòng đất chỉ sợ là đã... Nghĩ đến người đàn ông thấp bé kia, Tô Vi Vi vẫn còn hơi sợ hãi trong lòng.

Tiểu Huyên Huyên đáng yêu dễ thương mà cô một tay nuôi nấng, xém chút nữa đã bị tên cặn bã kia hủy hoại.

Chỉ mỗi việc đá hắn ta mấy cái còn chưa đủ đâu.

"Cố Dung Thời..."

Tô Vi Vi lại gần thì thâm vào tai của Cố Dung Thời.

Cô cảm thấy, hình phạt dành cho người đàn ông gầy gò kia vẫn còn quá nhẹ.

Hoàn toàn có thể nặng hơn một chút, lại nặng hơn một chút.

Đôi lông mày vốn dĩ đã giãn ra của Cố Dung Thời, sau khi nghe Tô Vi Vi nói, lại bắt đầu cau lại, đôi mắt xinh đẹp cũng nheo lại một cách nguy hiểm.

Vậy mà lại có người dám động tay động chân với Tô Vi Vi2

Đang muốn nói cái gì đó, đột nhiên...

'Anh Dung Thời -'

Một giọng nói ngạc nhiên lại ngọt ngào vang lên.

Cố Dung Thời và Tô Vi Vi đồng thời nhìn sang.

Tô Vi Vi chớp chớp mắt.

Này, người quen.

Hình như là người tên cái gì Nhã Đồng kia.

Giờ phút này, trên mặt cô gái Nhã Đồng lộ ra vẻ vô cùng kinh ngạc và sợ hãi, dang hai tay ra định lao vào người Cố Dung Thời.

Cố Dung Thời:...

Nhanh chóng giơ tay kéo Tô Vi Vị, lùi lại hai bước.

Tiểu Huyên Huyên đang ôm đùi của Cố Dung Thời cũng lùi vê sau theo:...

Woa... Bay lên rôi? (-)?

Nhã Đồng lúc không thể nhào vào người Cố Dung Thời mà thiếu chút nữa ngã nhào ra đất:...

Anh Dung Thời, anh vô tình, anh tàn nhẫn, anh vô cớ gây chuyện...

"Anh họ..."

Đằng sau cô gái Nhã Đồng xém chút té ngã, một bóng người quen thuộc cũng xuất hiện.

Lại là cô gái Dung Tình có ơn cho Tiểu Huyên Huyên màn thầu kia.

Giờ phút này, Dung Tình nhìn thấy Cố Dung Thời, cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc vui mừng, lon ton chạy đến.

"Anh họ, sao anh lại ở đây?"

“Dung Tình?"

Cố Dung Thời cũng sửng sốt, nhưng khi nhìn thấy bộ quần áo bẩn thỉu và vẻ mặt bối rối của Dung Tình, sắc mặt anh đột nhiên thay đổi.

"Em cũng bị bắt à?"

Dung Tình:... Tôi đã bị lộ rồi.

Nhìn thấy anh họ chỉ lo vui mừng, lại quên mất tình hình hiện tại của mình.

Làm sao bây giờ?

Cố Dung Thời cũng nhanh chóng kéo tay Dung Tình.

"Em nghỉ hè không phải là đi Mỹ sao? Vì sao lại ở đây? Cậu có biết hay không? Một mình em lẻn ra ngoài à? Chẳng lẽ là em biết anh ở chỗ này, cho nên có ý đến đây? Em muốn nhìn thấy ai đó phải không?”

Dung Tình:... Anh họ của cô ấy sao lại có thể thông minh như vậy chứ?

Mọi chuyện đều bị anh ấy nói trúng rồi.

"Chuyện này... Chuyện này... Không phải em đến đây một mình đâu."

Ừm, cô ấy không phải là lẻn đi một mình.

Còn có Nhã Đồng, một hai phải cùng cô ấy đến đây.

Cố Dung Thời thậm chí không thèm nhìn Nhã Đồng hoàn toàn bị phớt lờ ở bên cạnh.

"Nói như vậy thì chắc là cậu vẫn chưa biết chuyện của em nhỉ? Lập tức đi gọi điện thoại cho cậu với anh, còn nữa... Em, không sao chứ?”
Bình Luận (0)
Comment