Chương 395 - Thật Lợi Hại
Chương 395 - Thật Lợi HạiChương 395 - Thật Lợi Hại
Cố Dung Thời hơi do dự không biết nên nói như thế nào..
Nhưng đây là em họ của anh, bắt buộc phải biết được.
Dung Tình vội vàng xua tay.
"Em không sao em không sao, tối hôm qua em đang ở trên bãi biển thì bị người ta bắt đi, hôm nay các anh đã đến rồi, ngoại trừ đồ ăn không ổn lắm ra thì không có vấn đề gì khác, lại nói tiếp, thật ra hôm nay đều nhờ vào một cô bé, bằng không..."
Dung Tình nghĩ đến chuyện trước đó không lâu cô ấy xém chút đã bị bắt đi gặp khách, liền vô cùng hoảng hốt.
May mắn có người đứng ra thay thế chính mình.
Nhưng... Cô bé đứng ra thay thế kia cũng không biết như thế nào rồi.
Còn có cô bé Tiểu Huyên Huyên rất đáng yêu kia, còn nhỏ như vậy, cũng không biết... m?
Tầm mắt của Dung Tình dừng ở trên đùi Cố Dung Thời.
Cái vật trang sức ở trên chân kia, thoạt nhìn có chút quen mắt.
Tiểu Huyên Huyên cũng ngẩng đầu, nhìn thấy Dung Tình.
Chớp chớp đôi mắt đen tròn.
Chị gái này em ấy nhận ra.
"Chị gái màn thầu, chào chị nha -"
Dung Tình:...'Em em em, sao em lại ở đây?"
Lại vừa chuyển đầu.
Ách... Đây không phải là cô bé vô cùng dũng cảm đã nói "Tôi đẹp hơn" sao? Tề Kiều Kiêu?
Tô Vi Vi cười tửm tỉm vẫy tay.
"Chị bé màn thầu, chào chị nha - -"
Dung Tình:... Đôi mắt của cô ấy có vấn đề?
'Các em, các em...
“Chúng ta làm quen lại với nhau nhé, em tên là Tô Vi Vi, đây là em gái em, Tô Huyền Huyên, cảm ơn chị gái màn thầu lúc trước ở bên trong đã chăm sóc em gái em." Dung Tình:...
Từ từ, để cho tôi load load.
Cho nên...
Tê Kiêu Kiều không phải là Tê Kiêu Kiều, mà tên là Tô Vi Vi?
Tô Vi Vi còn là chị gái của Tiểu Huyên Huyên?
Em... Em ấy là cố ý để họ bắt cóc.
Em ấy là đến đây cứu người?
"Em... Em thật là lợi hại.'
Trừ điều này ra, Dung Tình cũng không biết phải nói điêu gì khác.
Đối phương cũng quá to gan rồi nhỉ.
Vì để tìm em gái vậy mà lại chủ động để người ta bắt cóc mình.
Thậm chí còn chủ động đứng ra thế thân cho cô ấy.
Cuối cùng còn thật sự dẫn em gái ra ngoài an toàn.
Tuy rằng bản thân Dung Tình không làm được những chuyện này, nhưng chuyện này không ảnh hưởng đến việc cô ấy giơ ngón tay cái với Tô Vi Vi.
Em ấy phải có dũng khí lớn đến chừng nào mới có thể làm ra được loại chuyện này chứ.
"Cũng may là phía dưới đột nhiên xuất hiện rất nhiêu rắn, nếu không thì..."
Dung Tình cũng không dám suy nghĩ đến sẽ có hậu quả như thế nào.
"Nhưng mà tốt nhất là em không có chuyện gì, nếu không thì, chị sẽ phải hối hận cả đời, em bị những người đó bắt đi chỉ vì để giúp chị."
"Không có chuyện gì mà, em không sợ một chút nào đâu, cho dù không có rắn, cũng không có ai có thể có được lợi ích từ em, lén nói cho chị biết vậy."
Tô Vi Vi tiến lại gân tai Dung Tình, lặng lẽ nói cho Dung Tình biết cô đã đối phó với người đàn ông thấp bé đó như thế nào.
Dung Tình đầu tiên là sửng sốt, không dám tin tưởng mà mở to hai mắt.
Ngay sau đó, hai mắt cười thành hai vầng trăng lưỡi liềm, giơ ngón tay cái lên với Tô Vi VI.
"Vi Vi, em thật là dũng cảm, em thật là lợi hại!"
Woa, trách không được Tô Vi Vị lại dám dùng chính mình để thay thế cho cô ấy. Hóa ra Tô Vi Vi lợi hại như vậy.
Tô Vi Vi đắc ý cong cong môi.
Ừm, không tồi.
Tôi lại xoa dịu trái tim yếu đuối của một cô bé ngây thơ rồi.
Hãy gọi tôi là, Tô Vi Vi mỗi ngày làm một việc thiện.
Nói ra thì, Tô Vi Vi còn khá thích cô bé tên Dung Tình, đơn thuần lại thiện lương, cho dù rơi vào hoàn cảnh tuyệt vọng, cũng sẽ không từ bỏ nguyên tắc của mình, sẵn sàng ra tay giúp đỡ những người yếu đuối ở xung quanh mình.
So sánh với Dung Tình.
Tô Vi Vi nhìn về phía Nhã Đồng .
Cô gái này, thì lại không khiến người khác yêu thích như vậy.