Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 397 - Chương 397 - Tâm Ngoan Thủ Lạt

Chương 397 - Tâm Ngoan Thủ Lạt Chương 397 - Tâm Ngoan Thủ LạtChương 397 - Tâm Ngoan Thủ Lạt

Về sau cô ấy nhất định sẽ ngăn cản bất kì cơ hội nào Nhậm Nhã Đồng có khả năng tiếp xúc với anh họ mình.

Không phải Nhậm Nhã Đồng luôn muốn thân cận với anh họ cô ấy sao?

Không phải là luôn muốn trở thành chị dâu của cô ấy à?

Vậy thì cô ấy sẽ cố ý khiến cho Nhậm Nhã Đồng không thể như ý.

Đúng rồi, hình như anh họ cô ấy đối xử với Vi Vi rất đặc đặc, mà Nhậm Nhã Đồng...

Dung Tình mỉm cười, đưa mắt nhìn Nhậm Nhã Đồng đang dùng ánh mắt phẫn hận nhìn cô ấy và Tô Vi Vi.

Nếu Vi Vi có thể trở thành chị dâu của cô ấy hình như cũng rất không tôi nha -

Lại nói, từ năm ngoái anh họ cô ấy vẫn luôn ở thành phố Hàng nên người trong nhà đều rất tò mò muốn biết ở thành phố Hàng này có cái gì đã hấp dẫn anh ấy đến như vậy.

Lần này cô ấy lén chuồn tới hải đảo bên này, chính là muốn nhìn thử xem anh họ luôn lạnh lùng của cô ấy rốt cuộc bởi vì cái gì mà vẫn luôn ở lại thành phố Hàng.

Hiện tại rốt cuộc đã nhìn ra chút manh mối.

Một khi đã như vậy...vậy thì cô ấy lại càng muốn ở lại tác hợp cho hai người này một chút.

Dung Tình lôi kéo Cố Dung Thời rời đi, nhưng đi được hai bước cô ấy lại quay lại kéo theo Tô Vi Vi rồi nhét cô vào giữa anh họ và cô ấy.

"Anh họ, anh không biết đâu trước đó lúc còn ở dưới tâng ngâm những người kia từng muốn bắt em đi nhưng Vi Vi đã đứng ra bảo vệ em. Vị Vi quả thật chính là một tiểu thiên sứ, hơn nữa Vi Vi đặc biệt dũng cảm khi đối mặt với những người kia một chút cũng không thấy cô ấy sợ hãi..."

Bla bla...

Hiện tại Dung Tình quả thật đã biến thành em gái nhỏ mê muội Tô Vi Vi, khen Tô Vi Vi đến trên trời không có dưới đất lại càng không.

Quả thật chính là một thiên sứ ở nhân gian.

Cô ấy khen đến mức Tô Vi Vi đều có hơi ngượng ngùng.

Tuy rằng những lời cô ấy nói đều là sự thật nhưng cũng không thể khen đến trên trời vậy. Tô Vi Vi có phẩm cách cao thượng, người quen biết cô đều biết rõ điều này.

Cố Dung Thời nghe Dung Tình nói, hơi nghiêng đầu nhìn về phía Tô Vi Ví.

Thì ra chỉ trong một lúc trước khi anh đến đã xảy ra nhiều chuyện như vậy?

Trong lòng một bên thì có hơi cảm động vì Tô Vi Vi đã bảo vệ em họ của anh như vậy.

Nhưng một bên lại Cố Dung Thời lại có hơi tức giận vì Tô Vị Vị không biết tự bảo vệ bản thân.

Vào thời khắc nguy hiểm như vậy, cô chỉ là một cô gái nhỏ bên người còn mang theo em gái mới được ba tuổi thì làm sao có thể đối phó được với những tên đàn ông cao lớn thô kệch, tâm ngoan thủ lạt kia?

Em đó...

Cố Dung Thời bất đắc dĩ mà nhìn Tô Vi Vi.

"Về sau không được phép lỗ mãng như vậy nữa nghe chưa."

"Đã biết, đã biết"

Tô Vi Vi đồng ý rất dứt khoát nhưng mà sau này có lại làm như vậy nữa hay không thì lại là một chuyện khác.

Cô cũng không thể thật sự mặc kệ Tiểu Huyên Huyên đúng không? Vả lại lúc đó cô cũng không thể cứ trơ mắt nhìn cô gái đã cho Tiểu Huyên Huyên màn thầu bị kéo ra ngoài nha.

Dù sao thì Tô Vi Vi cũng cảm thấy cô không có làm sai cái gì.

"Đúng rồi, ba mẹ và chị gái em khẳng định đều lo lắng muốn điên luôn rồi, chúng ta mau ởđi tìm bọn họ đi."

Tô Vi Vi muốn kết thúc đề tài này.

Cố Dung Thời cũng gật gật đầu sau đó xoay người đi tìm người.

Một mặt thì những cảnh sát kia là do anh tìm tới vậy nên bây giờ muốn rời đi cũng cần thông báo với bọn họ một tiếng.

Mặt khác, Tô Vi Vi thân là đương sự nhưng Cố Dung Thời cũng không muốn tên cô xuất hiện trong tin tức về sự kiện kia.
Bình Luận (0)
Comment